Sidebar

Thứ Năm
28.03.2024

Bài 59: Truyền Thống Cầu Nguyện

Bài 59
TRUYỀN THỐNG CẦU NGUYỆN
(x. SGLC từ 2650 đến 2691).

Cầu nguyện không chỉ là nhu cầu tình cảm bộc phát, cũng không chỉ là những kiến thức trừu tượng. Vì thế, bước vào đời cầu nguyện, phải có ý chí, phải học hỏi và đem ra thực hành. Đặt mình trong truyền thống cầu nguyện của Hội Thánh, chính là phương thế giúp ta bước vào đời cầu nguyện.

I. Những suối nguồn cầu nguyện.

Thánh linh là dòng nước ban sự sống, vì ta có thể múc được dòng nước trong lành ấy ở nhiều nguồn suối:

1. Lời Chúa:

Nguồn suối đầu tiên là Lời Chúa. Công đồng Vaticanô II căn dặn: "Nên nhớ rằng kinh nguyện phải đi đôi với việc đọc Kinh Thánh, để có sự đối thoại giữa Thiên Chúa và con người, vì chúng ta ngỏ lời với Ngài khi cầu nguyện, và ta nghe Ngài nói khi đọc các sấm ngôn thần linh" (Mk 25). Nhờ đọc lời Chúa, cầu nguyện thực sự trở thành cuộc tìm kiếm, gặp gỡ, đối thoại và khám phá thánh ý Thiên Chúa trong cuộc đời.

2. Phụng vụ Hội Thánh:

Nguồn suối thứ hai là các Bí Tích. Bí tích công bố, hiện tại hóa và chuyển thông ơn cứu độ cho ta. Nếu biết cử hành bí tích với tất cả tâm hồn, thì chính trái tim ta là bàn thờ, trên đó mầu nhiệm cứu độ được tái diễn từng giây từng phút trong cuộc đời.

3. Các nhân đức đối thần:

Nguồn suối thứ ba là các nhân đức đối thần, vì các nhân đức nầy đưa ta vào cuộc gặp gỡ Thiên Chúa. Đức Tin giúp ta đón nhận Chúa xuyên qua các dấu chỉ bí tích, và đón nhận Lời Ngài để tuân giữ. Đức Cậy trông là thái độ phải có khi cầu nguyện, đồng thời được dưỡng nuôi nhờ cầu nguyện. Vì thế, Thánh Phaolô nguyện xin: "Thiên Chúa là nguồn hy vọng, ban cho anh em được chan chứa niềm vui và bình an", rồi Ngài lại nói thêm: "Để nhờ quyền năng Thánh Thần anh em được tràn trề hy vọng" (Rm 15,13). Đức Ái là suối nguồn của đời cầu nguyện, vì đức ái lôi kéo mọi sự vào trong Tình Yêu Thiên Chúa, và làm cho ta có thể yêu mến Ngài như Ngài yêu mến chúng ta. Vì thế, ai để cho đức ái hướng dẫn, người ấy sẽ đi đến đỉnh cao nguyện cầu.

4. Cái "hôm nay":

Thánh linh là dòng nước hằng sống, không chỉ được ban cho ta khi cử hành bí tích, mà là trong mọi lúc. Vì thế, chính trong cái hôm nay của đời thường, mà ta đón nhận dòng nước hằng sống, mà ta gặp gỡ Chúa "Ước chi HÔM NAY các bạn nghe tiếng Người! Đừng cứng lòng!" (Tv 95,7-8). Và khi ta cầu nguyện khởi đi từ cái hôm nay của đời thường như thế, ảnh hưởng của Nước Chúa thấm vào trong dòng chảy của cuộc đời, và kinh nguyện trở thành tấm men làm cho cả nắm bột cuộc đời dậy lên một sức sống mới.

II. Những nẻo đường cầu nguyện.

Có nhiều nẻo đường cầu nguyện, tùy vào khung cảnh lịch sử, xã hội và văn hóa con người. Nhưng dù nẻo đường nào chăng nữa cũng cần phải trung tín với truyền thống đức tin của các Tông đồ, và đó chính là dấu chỉ nhận diện đâu là nẻo đường đích thực. Sau đây là vài chỉ dẫn:

1. Cầu nguyện với Cha:

Cầu nguyện là hướng dẫn tâm hồn lên với Chúa là Cha. Nhưng Đức Giêsu là con đường duy nhất dẫn ta đến với Cha. Vì thế, dù là lời kinh cá nhân hay cộng đoàn, khẩu nguyện hay tâm nguyện, lời kinh ấy chỉ đến được với Cha, nhân danh Đức Giêsu.

2. Cầu nguyện với Đức Giêsu:

Dĩ nhiên lời cầu nguyện trước hết phải hướng về Cha, nhưng truyền thống phụng vụ còn để lại nhiều hình thức cầu nguyện trực tiếp với Đức Giêsu. Ngài được gọi là Con Thiên Chúa, Lời Thiên Chúa, Cứu Chúa, Con Chí Ái, Sự Sống, Sự Sáng, Niềm Hy Vọng, Sự Phục Sinh của chúng ta... Tuy nhiên, tên gọi cao cả và hàm chứa mọi sự là: GIÊSỤ Tên gọi ấy chứa đựng cả Thiên Chúa, cùng với tất cả chương trình tạo dựng, cứu độ của Thiên Chúa. Khẩn cầu danh thánh GIÊSU là đường lối cầu nguyện đơn sơ nhất và rất phổ biến, có thể sử dụng ở mọi nơi mọi lúc: "Lạy Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa, xin thương xót chúng con là kẻ có tội". Việc tôn kính Thánh Tâm Đức Giêsu và việc đi Đàng Thánh Giá là những phương thế cầu nguyện quen thuộc và hữu ích.

3. Cầu nguyện với Chúa Thánh Thần:

Nếu Đức Giêsu là con đường duy nhất đến với Cha, thì Thánh Thần lại là Đấng dẫn ta đi vào con đường đó, vì "Không ai có thể nói rằng: "Đức Giêsu là Chúa", nếu người ấy không ở trong Thần Khí" (1Cr 12,3). Vì thế Hội Thánh dạy ta cầu khẩn với Chúa Thánh Thần hằng ngày, đặc biệt là khi khởi đầu và kết thúc những công việc quan trọng. Lời kinh trực tiếp và đơn sơ nhất là Kinh Chúa Thánh Thần "Veni, Sancte Spiritus". Có nhiều con đường cầu nguyện, nhưng Chúa Thánh Thần hoạt động trong tất cả, chính trong mối hiệp thông với Chúa Thánh Thần mà chúng ta được dẫn vào đời cầu nguyện mỗi ngày một sâu đậm hơn.

4. Hiệp thông với Thánh Mẫu Thiên Chúa:

Đức Giêsu là con đường của chúng ta trong lời cầu nguyện, nhưng Mẹ MARIA lại là Đấng chỉ đường (HODIGITRIA). Với tiếng "Xin vâng" trong ngày Truyền Tin, và kéo dài cho đến chân Thập Giá, Đức Maria trở thành Mẹ Thiên Chúa làm người, và là Mẹ chúng ta.

Vì thế, Mẹ MARIA chiếm một vị trí đặc biệt trong đời cầu nguyện của người Kitô hữu. Những lời kinh dâng lên Đức Mẹ, bao giờ cũng diễn tả hai chiều: một đàng ta ca ngợi những kÿ công Thiên Chúa thực hiện cho tớ nữ của Ngài, và qua đó, cho tất cả nhân loại; đàng khác, ta dâng lời ngợi khen và cầu khẩn Mẹ nâng đỡ. Nội dung đó được thể hiện rất rõ trong Kinh Kính Mừng: một đàng chúng ta chúc tụng Mẹ là "Đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Bà, Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ, và Giêsu con lòng Bà gồm phúc lạ"; đàng khác, chúng ta cầu khẩn "Thánh MARIA, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử. Amen". Không lạ gì Kinh Kính Mừng trở thành lời kinh quen thuộc và thân thiết với mọi tín hữu.

III. Để bước vào đời cầu nguyện.

1. Gương mẫu của các Thánh:

Trong truyền thống cầu nguyện, các Thánh chiếm một vị trí quan trọng. Là những người đã được hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa, các Ngài không ngừng cầu nguyện thay giúp chúng ta. Vì thế, người tín hữu hướng lòng lên các Thánh, để xin các Ngài chuyển cầu cho mình và cho toàn thế giới. Cùng với các Thánh, nhiều nền linh đạo phong phú đã xuất hiện trong lịch sử Hội Thánh. Những nền linh đạo ấy xuất hiện vào một thời điểm cụ thể, cho thấy đức tin thấm nhập vào lịch sử và môi trường sống của con người; đồng thời những nền linh đạo ấy là những hướng dẫn quí báu cho con người tín hữu trong đời cầu nguyện.

2. Trách nhiệm hướng dẫn cầu nguyện:

  • Gia đình là nhà trường đầu tiên dạy cầu nguyện. Gia đình là "Hội Thánh tại gia", nơi con cái Thiên Chúa học cầu nguyện. Kinh nguyện hàng ngày trong gia đình là phương thế rất tốt để giáo dục về cầu nguyện, nhất là cho các trẻ em.
  • Những Thừa tác viên có chức Thánh là những người có trách nhiệm đặc biệt trong việc dạy cầu nguyện, hướng dẫn dân Chúa đến dòng nước hằng sống nhờ Lời Chúa, các Bí Tích, các nhân đức đối thần, cũng như trong cuộc sống hằng ngày.
  • Đời Thánh hiến được nâng đỡ và phát triển nhờ cầu nguyện, và là một trong nguồn suối sống động cho đời sống thiêng liêng trong Hội Thánh.
  • Dạy giáo lý là đòi hỏi cần thiết, giúp người tín hữu suy niệm Lời Chúa, cử hành phụng vụ, nội tâm hóa Lời Chúa, và phát sinh hoa trái tốt đẹp trong cuộc đời.
  • Những nhóm cầu nguyện xuất hiện rất nhiều ngày hôm nay là một trong những dấu chỉ và sức mạnh canh tân đời cầu nguyện trong Hội Thánh; miễn là phải múc lấy dòng nước hằng sống từ những nguồn suối trong lành, và sự hiệp thông với Hội Thánh là một trong những dấu chỉ cho đời cầu nguyện đích thực. Thánh Thần ban tặng cho một số tín hữu những ân huệ đặc biệt nhằm phục vụ lời cầu nguyện. Những tín hữu đó là những tôi tớ đích thực trong truyền thống của Hội Thánh.


3. Nơi cầu nguyện:

Để nuôi dưỡng đời cầu nguyện, nơi chốn là vấn đề quan trọng:

  • Nhà thờ, nhà của Chúa, là nơi dành riêng cho việc cầu nguyện, và thờ phượng Thánh Thể.
  • Để nâng đỡ việc cầu nguyện cá nhân, nên có một "góc cầu nguyện" với Kinh Thánh, ảnh tượng. Trong các gia đình, góc cầu nguyện đó cũng là nơi cho gia đình cầu nguyện chung với nhau hằng ngày.
  • Các Tu viện là những nơi thuận tiện giúp các tín hữu có được sự cô tịch cần thiết, để đi sâu hơn vào đời cầu nguyện.

• Những cuộc hành hương cũng là những cơ hội đặc biệt cho việc canh tân đời cầu nguyện.

 

2833    09-02-2011 10:18:24