Sidebar

Thứ Sáu
26.04.2024

Chúa Nhật XXIV TN A_3

BÀI HỌC THA THỨ
Mt 18,21-35

Đọc Thánh Kinh ta thấy tha thứ là một đề tài thường xuyên được lặp đi lặp lại. Thiên Chúa tha thứ cho dân Người, bởi vì Người là Thiên Chúa hay tha thứ, chứ không phải là vì tội nhân đáng được thứ tha. Cũng có những khi ta thấy Thánh Kinh nhắc đến việc Chúa nỗi cơn thịnh nộ và quyết định sửa phạt dân Người. Tuy nhiên ở đây, Thánh Kinh nói về những trường hợp mà người ta đã tử khước tình yêu và ơn tha thứ của Chúa.

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay dạy ta không những về việc Thiên Chúa tha thứ cho loài người, mà còn nói đến bổn phận loài người phải tha thứ lẫn cho nhau.

Trong Phúc Âm Chúa nêu lên trường hợp người đầy tứ được tha thứ nhiều nợ nần, nhưng lại không tha thứ cho người khác chỉ nợ anh ta phần nhỏ. Chúa dùng cơ hội này để kêu gọi loài người hãy tha thứ và làm hòa với nhau. Đó cũng là cơ hội để ta học cái bài học của người đầy tớ không chịu tha thứ. Cái điều mà người ta hy vọng nơi người đầy tớ đã được tha thứ thật là hiển nhiên. Anh ta đã được tha thứ nhiều, khiến ta nghĩ rằng anh ta cũng phải đền đáp bằng việc tha thứ cho người chỉ mắc nợ anh ta một phần nhỏ.

Cái điều làm cho việc tha thứ trở nên khó khăn là khi ta bị xúc phạm và thiệt thời nặng nề. Đó có lẽ là điều khó nhất trong các giới răn của Chúa. Có những nỗi khổ tâm và đau đớn về tinh thần như xuyên vào tâm can mà người ta không dám nói ra. Ai đã bị bạn bè hay người yêu phản bội mới cảm nghiệm được nỗi đắng cay đó. Nó làm tê liệt đời sống tình cảm của con người. Vì thế mà có những người đàn bà bị phản bội khiến họ không còn muốn gặp và tin tưởng vào bất cứ người đàn ông nào khác.

Ta muốn tha thứ để cất gánh nặng đang đè nặng trên tâm hồn. Tuy nhiên ta cảm thấy thật khó lòng. Nhưng đó là lúc ta phải làm quyết định và lựa chọn. Hoặc là ta tiếp tục mang hận thù giận ghét như trong Bài Sách Đức Huấn ca ghi lại, hay là tha thứ để được tự do, để tâm hồn được thanh thoả. Ngay cả sau khi đã quyết định tha thứ, cái cảm giác đau lòng vẫn còn đó. Trong trường hợp này, điều ta có thể làm là cầu nguyện cho người đã súc phạm đến mình. Rồi cái cảm giác đau lòng sẽ dần dần biến đi với thời gian. Và tâm hồn ta lại được bình an thư thái.

Trong Phúc Âm, Chúa dạy ta phải tha thứ 70 lần bảy, nghĩa là phải tha thứ vô hạn định, vô giới hạn. Với những người mà thỉnh thoảng ta mới gặp thì tha thứ là việc dễ dàng. Còn đối với những người mà ta chung sống hàng ngày, những người làm cùng sở, thì việc tha thức lại càng khó lòng, nhưng là điều cần thiết để duy trì bầu khí an hoà. Ai có thể đếm được bao nhiều lần vợ chồng phải tha thứ cho nhau, nếu muốn hôn nhân kéo dài suốt cả cuộc sống?

Bài Thánh Kinh Cựu Ước hôm nay cảnh giác ta báo thù là dấu chỉ của tội lỗi. Người để lòng báo thù và ghen ghét đã quên đi cái giao ước với Thiên Chúa. Cái ngụ ý của Bài Phúc Âm hôm nay là giận ghét sẽ thống trị con người khi người ta quên đi cái liên hệ của mình với Chúa là Đấng tạo dựng và cứu chuộc.

Tha thứ là hồng ân của Thiên Chúa. Người quan toà có thể không tha thứ cho tội nhân, nhưng Chúa sẽ tha thứ cho người tội lỗi, nếu họ thực lòng ăn năn hối cải. Chúa hiểu sự yếu đuối của loài người và sẳn sàng tha thứ. Chính Chúa Giêsu cầu nguyện xin Chúa Cha tha thứ cho kẻ bách hại, lăng nhục, cáo gian và đóng đinh Người: Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm (Lc 23,34).

Nhận thức rằng con người là bất toàn cho nên ta phải sẳn sàng tha thứ, vì chính ta có thể là nguyên nhân, gây đau khổ cho người người khác. Tha thứ là chấp nhận người thống hối để tái lập tình bạn và tình thân hữu. Là người Công giáo ta bắt đầu thánh lễ với cầu xin tha thứ. Ở đây, ta có cơ hội thú tội trước cộng đồng, trước khi dâng của lễ lên bàn thờ. Cái việc tha thứ giữa người với người là điều kiện để được Chúa thứ tha cho loài người. 

Vậy hôm nay, ta hãy cầu nguyện, xin Chúa tha thứ khi ta đọc kinh Lạy Cha: Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ mắc nợ chúng con và khi chúng ta chúc bình an cho nhau.

Lm Trần Bình Trọng, USA

THA THỨ CHO NHAU
Mt 18,21-35

Chúa nhật 23 thường niên, Chúa Giêsu dạy Hãy đi sửa lỗi cho nhau. Chúa nhật tuần này, Chúa nhật 24 thường niên Chúa dạy Hãy tha thứ cho nhau. Nếu việc sửa lỗi là một khía cạnh, một khuôn mặt của tình yêu, thì tha thứ những lỗi lầm của nhau lại là một khuôn mặt khác của tình yêu. Tình yêu tha thứ theo Chúa Kitô, phải là một tình yêu không giới hạn. Thánh Phêrô, trong câu hỏi của mình, đã vô tình để lộ ra cái ý muốn giới hạn tình yêu của mình. Ngài đưa ra con số 7 mà hỏi Chúa: "Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần, có phải đến bảy lần không?" Có lẽ thánh Phêrô nghĩ rằng mình đã tha thứ đến 7 lần như vậy, đã là nhiều lắm rồi, đã là không thể tưởng rồi. Nhưng thánh Phêro lầm. Đối với Thiên Chúa, đối với Chúa Kitô, giới hạn của tình yêu là yêu không giới hạn.

Câu trả lời của thánh Phêrô: "Thầy không bảo các con hãy tha 7 lần, nhưng 70 lần 7", trở thành điểm qui chiếu cho tình yêu tha thứ của chúng ta. Tha thứ đến 70 lần 7 nghĩa là tha thứ không giới hạn, tha thứ vô cùng, tha không tính toán, không đếm bằng những con số. Vì khi đếm là đã giới hạn lòng yêu thương của mình.

Trong cuộc sống đời thường, chắc ai cũng từng nghe những kiểu nói: Nó với tôi không đội chung trời, hoặc sống để bụng, chết đem theo, có khi những kiểu nói đó còn xuất hiện trên chính môi miệng của mình. Là người Công giáo, bạn và tôi đã có ai ý thức những kiểu nói đó đi ngược Tin Mừng, đi ngược Lời Chúa dạy không?

Thầy không bảo các con hãy tha 7 lần, nhưng 70 lần 7. Hãy nghe Lời Chúa dạy để đừng đặt giới hạn của lòng tha thứ, mà hãy tha thứ không giới hạn. Có những chuyện ta tưởng chừng rất nhỏ nhặt trong cuộc sống, lại sinh ra oán thù lớn. Ví dụ: hai đứa bé đánh nhau, thì vì chỉ bảo chúng, hai người hàng xóm, vì bênh vực con, lại mắn chửi nhau, rồi không thèm nhìn nhau. 

Có khi chỉ là một câu nói lỡ lời, chạm tự ái, dẫn đến chuyện trách móc, phàn nàn nhau. Tệ hại hơn, không thể tha thứ cho nhau, nên dẫn tới chỗ hạ nhục nhau, chửi bới hoặc tìm cách trả thù nhau, chí ít thì cũng nói xấu nhau. Những điều đó đã là xấu đối với những người không có quan hệ họ hàng. Vậy mà những điều xấu đó lắm lúc lại xảy ra trong dòng tộc, trong gia đình: vợ chồng, cha mẹ, anh chị em. Những người thân của nhau mà còn không thể tha thứ cho nhau, thì huống hồ là người dưng.

Hàng ngày chúng ta đọc kinh Lạy Cha. Ngay trong từng thánh lễ, bạn và tôi cũng sẽ đọc kinh Lạy Cha: Xin Cha tha nợ chúng con như chúng con cũng tha cho những người có nợ chúng con. Hãy ý thức hơn nữa mỗi lần đọc kinh Lạy Cha, để lời cầu nguyện ấy trở nên sự thật trong cuộc đời mình. Hãy nhớ rằng, Cha tha nợ cho ta khi ta hết lòng tha cho anh em mình. Bởi thế mỗi lần đọc kinh Lạy Cha, ta xin Chúa ban cho ta và cho từng người khả năng tha thứ. Tha thứ không phải bảy lần, nhưng là bảy mươi lần bảy. Nghĩa là tha thứ liên tục, tha thứ không giới hạn.

Lm J.B. Nguyễn Minh Hùng

THA THỨ MÀ KHÔNG CẦN SO ĐO TÍNH TOÁN
Mt 18,21-35

Đức quốc xã đã giết hàng triệu người Do thái trong đệ nhị thế chiến. Sự việc này đã xảy ra trên 50 năm nhưng cho đến nay thành phần lãnh đạo và giới trí thức của hai quốc gia nói chung rất dè dặt trong mối quan hệ ngoại giao, rất nhạy cảm mỗi khi đề cập, đá động đến chuyện xưa. Người Do thái thường nói: Chúng tôi có thể tha thứ, nhưng chúng tôi không thể nào quên tội ác của dân tộc Đức trong quá khứ!

Chúng ta phải tha thứ cho kẻ khác bao nhiêu lần? Tất cả đều có giới hạn của nó. Một lần là đủ rồi. Nếu không thì chúng ta sẽ đi về đâu? Chúng ta sẽ bị kẻ khác lợi dụng từng bước. Chúng ta nghĩ như thế, những người chung quanh cũng vậy. Thánh Phê-rô cũng đã nghĩ như thế, và bởi vì nghĩ như thế cho nên ông cảm thấy mình khoan dung độ lượng, rất tự hào đến hỏi Đức Giê-su: "Nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải đến bảy lần không?" 

Lẽ dĩ nhiên ai cũng biết: làm việc thiện thì tốt hơn làm điều xấu. Để nhận biết sự khác biệt giữa nhân đạo và vô nhân đạo con người chưa cần nại đến đức tin hay tôn giáo. Tha thứ, làm hoà: đó là kinh nghiệm mà mỗi người trong chúng ta đã từng trải. Nhưng chắc chắn ai cũng phải nhìn nhận rằng, tha thứ không phải là chuyện dễ dàng. Nếu như có ai lần đầu tiên vô tình hay hữu ý xúc phạm đến chúng ta, chúng ta có thể nhường nhịn, xí xoá bỏ qua. Thôi thì "chín bỏ làm mười", hãy cho kẻ ấy một cơ hội. Nhưng được một lần thì lại có lần thứ hai, thứ ba! Khi chó bị dồn vào chân tường thì sẽ cắn quái! Đến một lúc nào đó chúng ta sẽ nổi giận và nói: Hắn đã xúc phạm đến tôi, tôi không thể nào dung thứ cho hắn. Tất cả đã quá trớn! 

Đúng như thế, nếu nhìn sự việc theo những khía cạnh thuần tuý con người thì tất cả có lẽ đã quá trớn, nhưng cãi cọ xung khắc là lẽ thường tình của đời sống con người. Mỗi một mối quan hệ là một cuộc phiêu lưu. Ai muốn kết giao với kẻ khác đều phải chấp nhận mạo hiểm. Buổi ban đầu tất cả đều đẹp đẽ, đầy hứa hẹn. Nhưng nếu không biết trân trọng giữ gìn thì một ngày nào đó những vui thú hứng khởi lúc đầu thành tẻ nhạt, xung khắc bất đồng nảy sinh. "Không ưa thì dưa có giòi!" Chúng ta trở thành ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình, sẽ rút lui vào vỏ ốc của mình, rào giậu, xây tường lũy chung quanh, bởi vì nỗi phập phồng lo sợ đã đi vào tận xương tủy. Nhưng "tức nước vỡ bờ", những đè nén trong lòng sẽ nổ tung, khi chúng ta cảm thấy mình bị đe dọa tứ bề. Chúng ta sẽ tìm cách bảo vệ chính mình bằng mọi giá, nếu cần sẵn sàng bước qua xác chết!

Hơn lúc nào hết, ngày hôm nay chúng ta chứng kiến không biết bao nhiêu cuộc tranh tụng bùng nổ trong gia đình cũng như trong Giáo hội. Ly dị ngày càng nhiều! Chúng ta đã tìm đủ cách để làm thay đổi môi trường sống cũng như quan hệ của chúng ta. Nhưng dựa vào sức lực tự nhiên chúng ta không đủ khả năng để tha thứ cho kẻ khác mãi mãi, cho nên chúng ta đặt tiêu chuẩn, giới hạn. Chúng ta cần sự trợ giúp. Chúng ta cần một người sẵn sàng tha thứ cho chúng ta, để chúng ta có khả năng tha thứ. Câu trả lời của Đức Giê-su đã làm sáng tỏ một điều: Thiên Chúa đã ban tặng cho chúng ta ơn tha thứ. Câu chuyện mà Ngài kể giống như một tấm gương. Nếu như chúng ta có can đảm nhìn vào thì chúng ta sẽ khám phá hình ảnh của chính mình trong đó. Không phải chúng ta mà là chính Thiên Chúa đã thực hiện bước đầu tiên. Thiên Chúa đã tự giao hoà chúng ta với Người qua Đức Giê-su và đã sai phái chúng ta đi làm hoà với người khác. Dù chúng ta đã phạm tội gì đi nữa, dù chúng ta có phạm bao nhiêu lần đi nữa, Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ. Như Thiên Chúa, chúng ta hãy tha thứ cho nhau.

Lm. Phê-rô Trần Minh Đức


"NHƯNG ĐẾN BẢY MƯƠI LẦN BẢY"
Mt 19,21-35

Lời kinh Hoà Bình của thánh Phanxicô vẫn còn văng vẳng bên tai: "... Vì chính khi thứ tha, là khi được tha thứ..." Tha thứ là hành động của trái tim, là chìa khóa dẫn đến sự bình an cho tâm hồn, là điều kiện đòi ta phải có để được đón nhận ơn tha thứ của Chúa. Trong thực tế chúng ta mắc nợ nhau rất nhiều bởi những va chạm hằng ngày, chúng ta chỉ có thể trả những món nợ ấy bằng tình thương qua sự tha thứ cho nhau mà thôi. Có thương thì chúng ta mới dễ dàng tha.

Thiên Chúa Cha là Đấng giàu lòng tha thứ, Ngài luôn sẵn sàng tha thứ cho ta. Còn Chúa Giêsu, cả cuộc đòi chịu biết bao là ngược đãi, tủi nhục, thế mà Ngài còn cầu xin Chúa Cha tha cho những người đó và biện hộ cho họ là vì "họ không biết việc họ làm".

Trong Giáo hội cũng có rất nhiều vị thánh nỗi bật về gương tha thứ, tôi chỉ xin nêu một vị thánh rất trẻ, 12 tuổi, đó là thánh nữ Maria Goretti. Có một chàng thanh niên cạnh nhà Maria Goretti, tên là Alexander đem lòng yêu mến chị và dùng bạo lực để ức hiếp chị, chị đã dùng hết sức để chống cự và bị 14 mũi dao đâm thâu thân thể. Trước khi tắt thở, chị đã sẵn sàng tha thứ cho Alexander và nói lên ước nguyện: "Ước chi Alexander cũng được lên Thiên Đàng như mình". Sở dĩ Maria Goretti có thể tha thứ được cách quảng đại như vậy là vì chị có lòng yêu mến Chúa sâu thẳm. Sau này Alexander đã đổi đời, xin gia nhập đan viện. Chó gì chúng ta cũng bắt chước những tấm gương ấy, để những người trong gia đình hoặc hàng xóm làm phiền lòng ta, họ sẽ cảm nhận được sự tha thứ và đi đến thay đổi lối sống, làm cho mái ấm gia đình hạnh phúc hơn, một khu xóm yêu thương hơn.

Thật sự nói thì dễ lắm, nhưng thực hành được hay không mới là chuyện lớn. Nếu ta khó tha thứ, lý do chính là vì ta chưa cảm nghiệm được tình yêu tha thứ của Chúa dành cho ta, nên ta chỉ tha những gì có thể, còn những gì khó tha là ta để bụng "làm mắm" chờ cơ hội "trả đủa". 

Nhưng Tin Mừng hôm nay Chúa kêu mời chúng ta hãy tha thứ tất cả, tha thứ thật lòng, và tha thứ mãi, chứ không chỉ tha có bảy lần như thánh Phêrô hỏi Chúa, nhưng là đến "bảy mươi lần bảy" có nghĩa là chúng ta phải tiếp tục tha nữa và tha mãi. Phần thứ hai của Tin mừng hôm nay, Chúa cũng nêu lên một câu chuyện đáng cho chúng ta phải xét mình: Một tên đầy tớ mắc nợ chủ 10,000 nén bạn, anh ta sấp mình van xin chủ và được tha hết; nhưng trên đường về, anh ta gặp một người bạn mắc nợ anh ta có 100 đồng bạc, anh ta tóm lấy, bóp cổ, mặc cho người bạn có năn nỉ van xin. Chuyện đến tai chủ, ông nổi giận trao y cho lý hình hành hạ cho đến khi trả hết nợ.

Thiên Chúa luôn sẵn sàng tha cho ta và cho hết mọi nguời, thế mà ta vẫn không tha cho anh em ta. Đôi khi chúng ta cũng xử sự không kém tàn nhẫn, hẹp hòi và ích kỷ đối với vợ, với chồng, với con cái, bà con, bạn bè, hàng xóm... giống như tên đầy tớ độc ác kia vậy. Chúng ta thường lấy những "chuyện bé xé to," cố tình không tha. Ta quên mất biết bao lần Chúa đã tha cho những lẩm lỗi của ta.

Ngày hôm nay, Chúa kêu mời chúng ta hãy có một thái độ mới trong gia đình của mình, nơi mình làm việc, nếu vợ chồng có điều gì phiền lòng nhau, con cái có chi phiền lòng bố mẹ hay bố mẹ có gì hiểu lầm con cái, hoặc bà con, hàng xóm có gì mất lòng, khó xử, hãy ngồi xuống đối thoại với nhau, để hiểu nhau, tha thứ và bỏ qua cho nhau đi. Nên nhớ rằng mỗi lần ta thực hành tha thứ, là ta được tiến lại gần Nước Trời hơn một bước nữa, càng yêu nhiều và tha nhiều, thì chắc chắn Nước Trời là một bảo đảm cho ta. Các nhà tâm lý nói: "Nhưng người không tha thứ được thì cũng không đón nhận sự tha thứ". Chẳng khó hiểu chi cả, là vì lương tâm họ không quảng đại, nên nó cũng không cho phép họ đón nhận sự quảng đại của người khác.

Chỉ những ai đã cảm nhận được tình thương tha thứ của Chúa cho mình thì mới dễ tha thứ cho người khác. Vậy chúng ta hãy xin Chúa đi, Ngài sẽ cho ta cảm nhận được tình thương tha thứ của Ngài, như Lời Ngài phán: "Ai xin sẽ được, ai gõ sẽ mở cho, ai tìm sẽ thấy."

Sr Maria Goretti N.,OP (nguồn vietcatholic.org)

2460    09-09-2011 07:29:42