Sidebar

Thứ Năm
25.04.2024

Cuộc gặp gỡ với tình yêu

 

 

Tôi phải thú nhận rằng nói về thánh lễ không đơn giản chút nào. Một mặt, tôi biết thánh lễ giúp mình đi vào trọng tâm mầu nhiệm đức tin kitô giáo; nhưng tôi cũng thường cảm nhận đây là bổn phận mình phải hoàn thành, nếu không, đây là một cố gắng mình tự áp đặt cho mình vì trung thành hay vì thói quen. Vậy thì điều gì thật sự đang xảy ra?

Nếu thánh lễ không xây dựng trên nền tảng là tình yêu thì thánh lễ dần dần trở thành một bổn phận và một cố gắng. Hoặc như một thực hành mà về lâu về dài, mình thấy không còn cần thiết nữa.

Nếu tôi không cảm thấy cần thiết và vui mừng được gặp Chúa, Đấng mà tôi yêu mến cũng như anh chị em mà Chúa ban cho tôi như gia đình thiêng liêng và với họ tôi cùng ở trong một cơ thể … Nếu tôi không còn cảm thấy sự thiết yếu cần phải hiệp thông với Sự Sống và Lời được trao ban để nuôi dưỡng tôi … Thì khi đó Thánh Lễ không còn là cuộc hẹn của tình yêu, tăng sức và giúp tôi củng cố cuộc sống hằng ngày của mình.

Vậy thì khi đó tôi sẽ đánh mất hơi thở thiết yếu của các tín hữu họp lại đây, tìm nguồn nuôi dưỡng ở đây. Hơi thở này giúp củng cố mối liên hệ hiệp thông với Chúa, để sau đó mình có thể lên đường lại, trở lại trọng tâm cuộc sống hằng ngày, trở nên chứng nhân chuyển trao hạt giống đức tin.

Mặc dù tôi đã tham dự hàng ngàn thánh lễ trước khi được phong chức, và sau đó, tôi đã cử hành rất nhiều thánh lễ, mỗi ngày tôi thấy vẫn cần phải tự hỏi mình, để biết thánh lễ vẫn còn và vẫn luôn còn là cuộc gặp gỡ tình yêu của tôi hay không.

Và chỉ như thế tôi mới vẫn còn sống trong đức tin.

Pacôme Hồng Phước dịch

429    12-06-2018