Sidebar

Thứ Bảy
20.04.2024

Hãy lên đường loan báo Tin Mừng

 

Trang Tin Mừng hôm nay cho ta thấy điểm nhấn của Thánh sử Matthêu về các tông đồ, là thi hành sứ vụ, chứ không phải là được Chúa Giêsu kêu gọi. Thánh Matthêu đề cao mối liên lạc mật thiết giữa tông đồ đoàn và sứ mạng truyền giáo. Họ là những chứng nhân tiêu biểu đã được Chúa Giêsu huấn luyện, trao quyền hành và trao nhiệm vụ truyền giáo như chính Ngài đã được Chúa Cha sai đi vậy.

Chúa Giêsu nói: “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”. Lời Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta biết thời gian cứu độ con người đã đến. Công việc phải làm là thu vào kho lẫm Nước Thiên Chúa những người được ơn cứu độ. Nhưng thực hiện công việc này cần có thợ gặt. Theo lời Chúa Giêsu nói, Ngài muốn dạy cho chúng ta biết, số linh hồn sẵn sàng đón nhận ơn cứu độ thì nhiều, nhưng số người đi truyền giáo, số người rao giảng Tin Mừng cứu độ thì ít, không đủ để mang ơn cứu độ đến cho các linh hồn ở khắp nơi. Chúa Giêsu thì không tự mình làm hết mọi sự, nên Ngài mời gọi chúng ta xin Chúa Cha, là Đấng có sáng kiến cứu độ nhân loại, trợ giúp thêm thợ gặt để thực hiện công việc của Chúa Cha.

Chúa Giêsu triệu tập nhóm mười hai trong số bảy hai môn đệ và tấn phong các ông ấy làm tông đồ, Ngài ban cho họ quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ diệt chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

“Rồi Đức Giêsu gọi 12 môn đệ lại” : Đây là bài sai cho nhóm 12, một nhóm thân tín, cận kề với Chúa Giêsu ngay từ giây phút ban đầu. Con số 12 là con số hoàn hảo. Ngụ ý của thánh sử muốn nói: Chúa Giêsu mời gọi mọi người, đại diện là 12 chi tộc Ísrael, ra đi loan báo Tin Mừng. Đức Giêsu gọi họ lại để làm gì? Để ban quyền trên các thần dữ và chữa lành các bệnh tật” (c.1). Vậy đã rõ về nhân sự và sứ vụ phải thực hiện: chữa lành cả về tinh thần lẫn thể xác. Quyền năng này chỉ có nơi Thiên Chúa qua Đức Giêsu Kitô.

Họ sẽ trở nên những nhà thiết lập dân Israel mới, và tham dự vào quyền năng  cứu độ của Đức Giêsu. Họ là những người được Đấng phục Sinh chính thức sai đi, chuẩn bị cho sứ vụ hoàn vũ sau biến cố vượt qua. Đức Giêsu, Đấng được Cha sai đi, bây giờ Ngài lại sai các tông đồ đi, tức là Ngài thi hành đặc quyền của Thiên Chúa. Chúa Giêsu căn dặn các tông đồ: “Anh em đừng đi về phía các dân ngoại, cũng đừng vào các thành nào của dân Samari. Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Israel”.

Từ câu 2 đến câu 4, thánh sử Matthêu kể tên 12 vị được sai đi. Đứng đầu và trước tiên là Simon và thánh sử còn viết cả tên mà Chúa Giêsu đã đổi cho vị Tông đồ này: Phêrô. Thánh sử còn giải thích những chi tiết đặc biệt của từng vị, ngay cả khi không ngần ngại nêu rõ nghề nghiệp của bản thân khi được Chúa Giêsu mời gọi “Matthêu, người thu thuế” hoặc “ Simon thuộc nhóm quá khích” và “Giuđa Ítcariốt, kẻ phản bội “và nộp Chúa Giêsu”

Qua việc kể lễ dài dòng chi tiết này, thánh sử muốn nêu bật tính Tông đồ đoàn với sứ mệnh rao giảng Tin Mừng Nước Trời. Như thế truyền giáo là sứ mệnh của Giáo Hội. Con số 12 tượng trưng cho sự trọn vẹn của Giáo Hội và cũng nói lên sự liên tục giữa Giáo Hội Chúa Kitô và dân Ísrael xưa: như Israel xuất phát từ 12 chi tộc, thì Giáo Hội ngày nay cũng được đặt trên nền móng 12 Tông đồ, mà việc đá góc là chính Chúa Kitô.

Các môn đệ được sai đi giảng những gì? Giảng cho hạng người nào? Đức Giêsu căn dặn họ kỹ lưỡng, mục tiêu mà họ cần nhắm đến không phải là dân Samari, hoặc những người mà chúng ta tạm gọi là “dân ngoại” (vì họ không phải là người Do Thái, là những người chịu phép cắt bì theo luật Môsê…) Chúng ta sẽ thấy đối tượng mà Chúa Giêsu sai các tông đồ đến và Ngài ra chỉ thị như sau: “Tốt hơn hãy đến với các con chiên lạc nhà Ísrael” (c.6). Nghe câu này chúng ta thấy có vẻ như Chúa Giêsu thiên vị dân tộc Do Thái, dân tộc của Ngài. Nhưng khi giới thiệu về lãnh vực hoạt động của các Tông đồ, thánh sử muốn nói lên quyền ưu tiên cho người Israel, là những kẻ được mời gọi trực tiếp hưởng nhờ ơn cứu độ của Đấng Mêsia.

Chúa Giêsu muốn vào lúc khởi đầu của sứ vụ, các tông đồ phải quan tâm trước tiên đến các chiên lạc nhà Israel, sứ vụ ưu tiên cho dân Israel, chứ không phải là một sự dè dặt đối với dân ngoại. Sứ vụ ở vùng dân ngoại được tiên báo bởi vài hành vi cử chỉ của Chúa Giêsu sẽ đến sau này.

Việc Chúa Giêsu và các tông đồ trừ quỷ và chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền là những hành vi cứu độ, là những phép lạ nói lên Nước trời được hiện tại hóa, và tỏ bày lòng yêu thương của Chúa Cha đối với nhân loại, một tình yêu bao la vô điều kiện, qua việc phục vụ của các tông đồ cách quảng đại nhưng không, vì các ông lãnh nhận nhưng không thì cũng cho đi nhưng không, như Chúa Giêsu đã dạy dỗ, huấn luyện và làm gương cho họ.

Các tông đồ tuy khác nhau về nhiều phương diện, nhưng các Ngài vẫn hợp tác thi hành một sứ mạng là rao giảng Nước Thiên Chúa. Chúa Giêsu thiết lập nhóm mười hai rất ô hợp, nhưng Chúa vẫn nhắm tới việc họ phải làm chứng bằng chính đời sống của họ: họ làm chứng về tình thương của Chúa đối với họ, gọi họ khi họ hoàn toàn bất xứng; họ làm chứng về sức đổi mới của ơn Chúa, họ là những con người đầy tự nhiên, nhưng được thấm nhuần tinh thần của nước trời; họ phải làm chứng về sự hiệp nhất, tuy họ rất khác biệt nhau, nhưng họ vẫn keo sơn gắn bó với nhau; họ làm chứng về quyền năng và vai trò chủ động của Thiên Chúa, họ không làm được bao nhiêu, chính Thiên Chúa làm tất cả nơi họ trong công trình cứu độ.

Học hỏi gương các tông đồ và theo lời Chúa Giêsu dạy, khi làm tông đồ chúng ta phải đề cao tính cách cộng đoàn bằng đời sống liên đới, tương trợ và hiệp thông với nhau. Người tông đồ phải đề cao sứ mạng truyền giáo bằng cách nhiệt tình, mau mắn và vị tha trong mọi công tác tông đồ truyền giáo.

Các tông đồ được chọn không phải vì các ngài có tấm lòng và thiện chí như tiêu chuẩn của Chúa, nhưng vì Thiên Chúa yêu thương họ trước cả khi họ biết Chúa. Các tông đồ được Chúa chọn cũng không phải vì các ông có quả tim tinh tuyền như Chúa đòi hỏi, nhưng vì lòng nhân từ của Ngài mà Ngài hy vọng sẽ hướng dẫn, dạy dỗ họ, để họ đổi mới mà thành những chứng nhân tông đồ cho muôn dân.

 

Ta cũng tin tưởng vào ơn Chúa, Ngài sẽ ban cho ta khả năng như Ngài đã ban cho các tông đồ xưa, đặc biệt là qua bí tích và việc cử hành phụng vụ. Hơn nữa, chúng ta tin Chúa làm mọi sự trong chúng ta, khi Ngài chọn ta và sai chúng ta đi làm tông đồ truyền giáo, tiếp tục thi hành sứ vụ cứu độ của Ngài. Nhờ vậy ta luôn an tâm tự tin và hăng say không nghi ngờ, không do dự sợ hãi khi thấy mình yếu kém, dốt nát hèn hạ, nhưng luôn can đảm dấn thân trong sứ vụ, trong tinh thần tin tưởng phó thác.

1027    12-07-2017