Sidebar

Thứ Ba
19.03.2024

Luật vì con người hay con người vì luật

21/01/2020

Thứ Ba Tuần II Mùa Thường Niên 

 1 Sm 16, 1-13; Mc 2, 23-28

 LUẬT VÌ CON NGƯỜI HAY CON NGƯỜI VÌ LUẬT

          Khi được Chúa sai đến xức dầu cho một vị vua mới thay thế Vua Saolê, tiên tri Samuel đã đánh giá và chọn dựa vào dáng vóc bề ngoài, nhưng Thiên Chúa đã nhắc nhở ông: “Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm, người phàm chỉ thấy điều mắt thấy. Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng” (Sm 16,7b). Trong bài Tin mừng hôm nay, người Pharisêu đã kết án các tông đồ khi các ngài bứt lúa để ăn vào ngày Sabat. Người Pharisiêu tuân giữ lề luật cách cứng nhắc và hình thức bên ngoài, mà không hiểu bản chất đích thực của ngày Sabat là nhằm tôn vinh Thiên Chúa và thăng tiến con người trong yêu thương.

           Cũng như mọi tổ chức xã hội, dân tộc Do-thái cũng có luật cho riêng mình. Nhưng luật của họ lại rất đặc biệt vì nó là quà tặng, là giới răn của Thiên Chúa. Đó chính là 10 điều răn Thiên Chúa đã ban cho dân riêng của Người qua trung gian ông Mô-sê. Trong 10 giới răn, luật giữ ngày sa-bát có một tầm quan trọng đặc biệt: “Ngươi hãy nhớ đến ngày hưu lễ để tác thánh ngày ấy.

          Trong sáu ngày, ngươi sẽ lao động và làm mọi việc của ngươi. Nhưng ngày thứ bảy là hưu lễ kính Gia-vê Thiên Chúa của ngươi; ngươi sẽ không làm bất cứ việc nào, ngươi và con trai con gái ngươi, tớ trai tớ gái của ngươi, thú vật của ngươi và khách ngụ cư ở bên trong cổng thành ngươi. Vì trong sáu ngày Gia-vê đã làm nên trời đất, biển cả và tất cả mọi sự trong các nơi ấy, nhưng Ngài đã nghỉ ngày thứ bảy; bởi thế Gia-vê đã chúc lành cho ngày thứ bảy và tác thánh nó.” (Xh 20, 8 – 11).

          Trong Tin Mừng, chúng ta thường bắt gặp những cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và những người Biệt phái. Tin Mừng hôm nay thuật lại câu chuyện nhóm người biệt phái tranh luận với Chúa khi họ phản đối các môn đệ của Ngài ngắt một vài bông lúa để ăn trong ngày Sabbat, ngày nghỉ của người Do Thái.

          Luật ngày sa-bát là một ngòi nổ thường trực tiếp làm bùng lên những cuộc đụng độ giữa Đức Giê-su và những người Pha-ri-sêu. Và bao giờ cũng vậy, đối với thói nệ luật đến mức phi nhân và nô lệ hoá con người như thế, Đức Giê-su luôn chống lại. Luật phục vụ cho con người, chứ không ngược lại.

          Đây cũng là chuẩn mực tối hậu của luật Giáo Hội. Là một cơ chế lớn, Giáo Hội cần một bộ giáo luật khá ‘kềnh càng’; tuy nhiên, bộ giáo luật ấy được đúc kết ở điều cuối cùng (đ. 1752) như sau: luật tối thượng là phần rỗi các linh hồn. Đáng tiếc là trong thực tế, thói nệ luật xem ra vẫn còn vướng vất đâu đó, ít hay nhiều, nơi các ‘chủ chăn’ lẫn ‘con chiên’.

          Và rồi trong ngày này, người ta không được phép làm việc, dù những việc rất nhỏ. Thực ra, nguyên nhân chính xuất phát từ tính ghen tương hay nghi ngờ, thói hay vạch lá tìm sâu, bới lông tìm vết của họ. Về phía mình, Chúa Giêsu nhắc họ chú trọng đến tinh thần của lề luật. Luật là nhằm phục vụ con người: “Ngày Sabbat làm ra vì loài người”. Ngài còn tỏ ra cho họ thấy quyền năng của Ngài: “Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat”.

          Trong cuộc sống, bản chất của nhiều sự việc nhiều lúc không như chúng ta nghĩ. Người ta xem trọng những cái bên ngoài, đánh giá một con người qua nghề nghiệp, tiền bạc, địa vị xã hội, nhan sắc… Thiên Chúa không nhìn như kiểu nhìn của con người. Ngài nhìn vào tâm hồn và thấu hiểu những tư tưởng và ý hướng bên trong của họ. Ước chi chúng ta có được ánh nhìn của Thiên Chúa để biết nhận ra những phẩm chất, tính tốt của anh chị em sống quanh mình.

          Ngày hôm nay chúng ta thường giữ luật vì cái gì? Có những người thiếu hiểu biết, thiếu tình yêu nên thường tìm cách né luật, trốn luật, không tôn trọng luật chung và nhiều khi còn có những hình thức gây rối. Có những người lại quá nệ luật, biến luật thành ông chủ và trở thành khắt khe, thiếu bao dung, thiếu tình bác ái. Chúng ta nên nhớ ưu tiên của luật là phục vụ cho hạnh phúc con người.

          Do đó phải có sự tế nhị, có tình yêu thực sự trong tâm hồn thì chúng ta mới có thể giữ luật cách tự do, tròn đầy và làm cho cuộc sống của mình cũng như của tha nhân được sung mãn.

          Trang Tin Mừng hôm nay đặc biệt nói đến việc giữ luật ngày “của Chúa”. Người Ki-tô hữu chúng ta được mời gọi dành riêng ngày Chúa nhật cho Thiên Chúa để thờ phượng, tạ ơn vì biết bao ơn lành chúng ta đã lãnh nhận nơi tay Ngài, nhất là tưởng niệm, kính nhớ sự thương khó và sự phục sinh của Đức Giê-su Ki-tô bằng việc tham dự Thánh lễ, cùng nhau hiệp thông trong niềm tin, trong tình liên đới và huynh đệ. Đồng thời đó cũng là ngày để chúng ta quan tâm tới nhau, chia sẻ với nhau trong tình yêu, nơi gia đình, trong lối xóm, làm việc tông đồ, từ thiện, bác ái…

          Những lời dạy của Chúa và chỉ dẫn của Giáo Hội rất cần thiết cho đời sống Kitô hữu vì giúp chúng ta sống theo thánh ý Chúa. Vì thế, dựa vào những khoản luật của Chúa để làm khổ người khác là đi ngược lại luật. Giữ lề luật Chúa mà làm chúng ta xa lánh Ngài thì không mang lại ơn ích gì. Điều cần thiết là phải tránh thái độ vụ luật và giữ những luật Chúa và Giáo Hội đúng với tinh thần mà Chúa muốn.  

707    18-01-2020