Sidebar

Thứ Năm
16.05.2024

Các Khổ Nhọc Đều Là Ơn Chúa

Đời là bọt trong bể khổ, bèo đầu bến mê như thi sĩ đã diễn tả ý nghĩ của Phật giáo: đời là bể khổ. Tứ diệu đế quả quyết đời là khổ, nguyên nhân cái khổ (tật) là sinh lão bệnh tử. Cần phải diệt khổ (diệt), sống tu luyện. Sau cùng giác ngộ (đạo), tọa thiền, là tâm tư diệt tất cả những chi vô thường (không còn mãi, những chi tạm qua) để đạt thường còn (những chi còn mãi).

Đạo chúng ta không nhận định về khổ theo quan niệm của Phật giáo, nhưng quả quyết: những khó nhọc ở đời do Chúa để xảy đến trong đời sống chúng ta, chính là để thử thách, để chúng ta chứng tỏ mình trung tín theo ý Chúa, nhiệt thành mến yêu Chúa.

Vì thế những khổ nhọc, chúng ta vẫn chân nhận là khổ nhọc, nhưng nhận thấy đó là ơn Chúa. Tất cả đều là ơn Chúa; sinh dưỡng là ơn Chúa; sức khỏe, năng lực là ơn Chúa; bình an, phúc lạc là ơn Chúa. Mọi phương tiện giúp chúng ta nên lành thánh, đạt kết hợp với Chúa, thì lý do nào của chúng ta không nói được là ơn Chúa.

Sau nguyên tội, nguyên tổ đã đem khổ nhọc, đau phiền vào cuộc sống của nhân loại, kể được là hình phạt Chúa trừng trị nguyên tổ, lại truyền cho mọi người.

Chúa ra đời cứu chuộc, biến đổi hình phạt khổ nhọc, đau phiền, thành phương tiện chứng tỏ niềm tin, thể hiện tín thác, và cao siêu hơn, là tỏ lòng thương mến... Tôi khổ nhọc đau phiền, tôi đành chịu, quyết ý không trái bỏ lòng tùng phục, luôn vâng theo ý Chúa. Tôi yếu đuối nhưng tin tưởng vào ơn Chúa, vào quyền lực Chúa. Tôi có khả năng chịu bất cứ thứ khổ nhọc nào. Đặc biệt vì tôi mến Chúa, nên dùng những khổ nhọc đau phiền để nói lên tôi thương Chúa.

Nếu không có khổ nhọc, đau phiền...những điều không vừa thích với bản năng hèn hạ của tôi, thế tôi làm gì, nói gì để tỏ lòng tôi mến Chúa. Gieo trong nước mắt gặt trong vui mừng! Cho nên nói được phần nào khó nhọc đau phiền, vẫn hàm chứa vui phúc.

Không có khổ nhọc, thì chúng ta cũng thiếu phương tiện lánh tội, tập nhơn đức; nhờ khổ nhọc chúng ta có được môi trường lãnh tội và gặp Chúa. Chúng ta có đủ lý do để nói: những khổ nhọc đau phiền là ơn Chúa. Tất cả đều là ơn Chúa.

Vậy trong đời sống chúng ta, đối với đau phiền khổ nhọc, tâm trạng chúng ta phải như thế nào?

Thờ Chúa để Chúa ban phúc, đó chưa phải là tôn thờ, càng không đúng là thương Chúa.

Chúa để cho đau phiền thì ráng chịu, nếu rầu rĩ thì thờ Chúa như nô lệ. Nếu chán ghét đau phiền...rồi phiền trách Chúa, có khi chửi Chúa nữa, thì đau phiền chính là hình phạt.

Dùng đau phiền để tin cậy mến Chúa, để được dịp đền tội, tu đức, mà nhứt là được yêu mến kết hợp với Chúa.

Ai muốn theo Thầy thì hãy vác Thập giá mà theo Thầy, Cha Thầy nhất định thương mến và cho cùng sống lại vinh hiển với Thầy.

1295    02-01-2011 21:37:42