Sidebar

Thứ Bảy
18.05.2024

Cách Kềm Hãm Tánh Nóng Giận Hiệu Quả Nhất

Nhân Mùa Chay, hai mẹ con tôi đang nói chuyện vui về chiếc ghế ngồi bốn chân trong nhà. Con trai út của tôi tự nhiên nhớ về cái giận của ba nó mà chỉ về chiếc ghế ngồi ngay cạnh nó, bảo tôi mẹ có biết cái ghế này nó bền lắm hay không?. Thoạt tiên tôi không hiểu cháu nói gì, tưởng rằng cháu nói về cái ghế (made in china) nó bền thật chứ, hóa ra không phải ý cháu muốn nói vậy!. Cháu bảo mẹ: "Mẹ có biết cái ghế này nó bền khủng khiếp lắm không vì nó đã chịu bao nhiêu lần liệng, từ con, chị BH, rồi tới ba, thế mà nó vẫn còn tốt". Thấy cháu đang vui, tôi liền khuyên cháu là lần tới con không nên làm vậy, không tốt đâu vì con làm hư hại đồ đạc trong nhà. Làm thế con có tội đó!. Cháu nói sao kỳ vậy sao lại có tội? Tôi bảo vì khi con làm thế đồ đạc trong nhà hư hết thì mẹ phải tốn tiền mua cái khác thay thế, thì đó là con làm nên tội vì mẹ phải tốn hao tiền bạc, còn giả như không mua thì nhà mình thiếu đi một chiếc ghế, sẽ có ai đó không có ghế ngồi ăn cơm.

Tôi nói tiếp: "Nhà này chỉ có duy một mình mẹ là biết kềm chế cái giận giỏi nhất". Cháu đồng ý về phần tôi và nói: "Nhưng con không làm được như mẹ, kềm giận cái kiểu đó là chết bất đắc kỳ tử đó mẹ. Tất cả bạn con hầu như đứa nào cũng có mua cái bao cát trong nhà, để khi giận lên thì ra ngoài mà đấm mà đá nó cho hả cơn giận". Cháu theo tôi vào bếp và chống hai tay lên hai cạnh của chiếc bàn dài để lôi người lên tập thể dục, tôi khuyên con tiếp: "Hay là cách tốt nhất khi con giận lên thì tập thể dục vừa khỏe mà vừa chóng nguôi cơn giận". Cháu nói: "Mẹ có biết cách đó là làm hại cho cơ thể của mình lắm hay không và thầy giáo con đã khuyến cáo học trò điều đó; vì khi mình nóng giận mình quên thở là một, hay hơi thở không đều, lại còn cố gắng tập thật nhiều thật nặng, đến khi nhận thức ra thì cơ thể của mình đã rã rời cơ bắp, và làm tổn thương cho chính mình nhiều hơn nữa!". Tôi đồng ý khi nghe cháu giải thích rồi quay ra khuyên cháu cách khác. "Như mẹ khi mẹ giận ba con, con biết mẹ làm gì không?" tôi hỏi cháu. Mẹ đọc kinh con ạ! Mẹ chọn đọc kinh Mân Côi. Mẹ lên phòng ngủ, lặng lẽ ngồi đọc kinh một mình. Lúc đầu mẹ cứ đọc như người điên đọc kinh vậy thôi chứ mẹ chẳng đọc theo thứ tự gì cả! Và mẹ dâng tất cả kinh hạt lên cho Chúa cùng sự nhẫn nhịn chịu đựng của mẹ để hướng lòng về những linh hồn còn đang ở lửa Luyện Tội. Khi mẹ đã nguôi ngoai cơn giận thì con biết việc làm kế tiếp của mẹ là gì không con?. Mẹ tìm đến ba con, để tìm cách giúp ông xin lỗi mẹ, vì ba con đã làm tổn thương mẹ. Rồi thì sau đó mẹ luôn tha thứ cho ba con cái tánh nóng giận, làm cháy nhà cháy cửa. Cháu nói thêm: " Mẹ không biết đâu, ba khôn lắm, con thấy ba giận ba cũng biết chọn những gì trong nhà không mắc mà đập hay đá nó; mà đá cũng đá nhẹ thôi! Miễn là nó gây thành tiếng động thật lớn để mọi người giật mình hay hú tim là được rồi!". Tôi cũng không quên khuyên cháu là khi con giận dữ nhớ đừng nói gì vì lời nói ngay lúc ấy sẽ gây tổn thương rất nặng và rất sâu cho người nghe, và sau đó con có hối lỗi cũng đã muộn màng. Ai cũng hiểu rằng khi người đang nóng giận thì họ trở thành người điên, nhưng ai biết đâu cái điên đó chỉ là cái cớ để họ muốn trút tất cả những gì trên đầu trên cổ người khác, mà họ muốn được trút ra cho hả dạ!??. Vì thế cho nên mẹ khuyên con khi giận con nên giữ mồm giữ miệng, đành rằng cách giữ thinh lặng sẽ làm cho bộ óc của mình trở thành bệnh sau này, vì đó là sự dồn nén làm cho đường gân máu trong khối óc của mình nó nở giãn dần, cho đến khi nó giãn quá thì nó sẽ đứt, và khi nó đứt thì một là mình về với Chúa hoặc không về với Chúa thì con người của mình sẽ trở thành thực vật, không còn biết gì hết. Nếu may mắn lắm thì chúng ta cũng sẽ chỉ còn xài được phân nửa của một bên thân thể mà thôi!. Nhưng có phải mọi thứ phải cần có người giúp đỡ???. 

Khuyên con trai tôi xong thì hai mẹ con làm tiếp việc của mình. Cháu thì phải làm cho xong bài vở từ trường mang về, còn tôi thì tiếp tục chuyện bếp núc. Ngẫm nghĩ làm con người thì không ai mà không có tánh xấu khi giận dữ, nhưng có phải cái giận dữ nếu chúng ta tập làm thói quen thì cũng giúp chúng ta rất nhiều trong sự kềm hãm chúng. Thứ nhất là tốt cho chính mình. Thứ hai là cho chính vợ, chồng, con cái của chúng ta. Sau là những bằng hữu và những người quen sống lân cận và chung quanh chúng ta. Một sự nhịn bằng chín sự lành. Tha thứ chẳng những bẩy lần mà thôi đâu! Chúa dậy chúng ta là phải tha thứ cho nhau đến mười lần bẩy. Con người hiền lành Chúa gọi là con cái Thiên Chúa. 

Nhân 40 ngày trong mùa Chay nếu chúng ta chay được sự nóng giận của mình để đừng nói những lời cay đắng nguyền rủa anh chị em mình, thì đó là điều tốt lành, thánh thiện, và phúc đức lắm thay!!!!. Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta, để kềm hãm được tất cả mọi thứ, để cố gắng sống thật tốt lành trong 40 ngày chay này cho nên. Amen.

Tuyết Mai (nguồn vietcatholic.org)

1084    12-03-2011 07:06:08