Sidebar

Chúa Nhật

08.09.2024

“Allô, Antonio? Cha biết là con rất can đảm. Vững lên con.”


Toa thuốc để trên quầy. Một người mặc áo sơ-mi trắng cầm lên. Khi ông trở lại, trên tay ông cầm mấy hộp thuốc. Giám mục Giuseppe Favale, giáo phận Conversano-Monopoli chờ ông gói thuốc. Vài phút sau, giám mục ra khỏi nhà thuốc tây Farmacia Vaticana, cha đi về hướng Molfetta. Đây là các thuốc thử nghiệm, chỉ có ở tiệm thuốc Farmacia Vaticana mới bán.

Vài ngày sau đó, ngày 18 tháng 3 – 2016, khoảng 4 giờ chiều, ở Chủng viện giáo hoàng Piô XI vùng Pouilles, điện thoại của niên trưởng Polignano a Mare reo. Đó là của thầy Antonio Esposito. Thầy bị bệnh và sắp được chịu chức linh mục.

Ngạc nhiên

“Allô?”

“Allô, Antonio? Cha là Giáo hoàng Phanxicô. Con thế nào rồi? Cha được tin con bệnh và cha gọi con để nâng đỡ con”.

Thầy Antonio không nói được chữ nào.

“Cha biết con là một chủng sinh tốt, con đã học hết sức mình và con đang tin tưởng chống chỏi với căn bệnh. Cha khen con: con đã đối diện căn bệnh với nụ cười thì thật cao quý. Và trên con đường này, ơn gọi của con thật quan trọng”.

“Dạ, trọng kính Đức Thánh Cha, ơn gọi và đức tin mang cho con sức sống để con chiến đấu và chống chỏi với căn bệnh”.

“Antonio, cha xin con: con hãy vững mạnh và kiên trì trên con đường của con. Con đừng buông tay vì Chúa luôn ở với con và cha, cha cầu nguyện cho con, cho sức khỏe của con”.

“Trọng kính Đức Thánh Cha, xin cha ban phép lành cho con được không?”.

“Cha ban phép lành cho con và cho cả gia đình con. Cha thương mến chào con”.

Đức Phanxicô biết tin này qua một linh mục làm việc ở Phủ Quốc Vụ Khanh, bạn của Giám mục Favale ở giáo phận Conversano-Monopoli mà linh mục gặp khi đi ra khỏi tiệm thuốc tây Farmacia Vaticana. Đức Bergoglio có mạng lưới thông tin và nhiều người thường xuyên cho ngài tin tức. Thầy Antonio chưa bao giờ viết thư cho Đức Phanxicô nên thầy lại càng ngạc nhiên hơn.

Marta An Nguyễn dịch

382    28-09-2018