Sidebar

Thứ Năm
16.05.2024

Hiệp Thông

Chúng ta biết: Thiên Chúa Nhất Thể Tam Vị. Ba Vị khác nhau nhưng là một Thiên Chúa Tình Yêu.

Chúa vì yêu nên mới tạo dựng muôn loài muôn vật. Tuy tạo dựng mọi vật và người khác biệt nhau, nhưng Chúa vẫn muốn luôn hợp nhất và thương yêu... Hiệu quả của yêu thương là hiệp thông.

Để được hiệp thông, trước tiên chúng ta phải tôn trọng nhau, phải muốn sự lành cho nhau, đón nhận những khác biệt của nhau, nhận chịu những phê bình chỉ trích của anh em, chịu những tranh chấp của anh em, cũng như chịu những hờn giận, ganh ghét của anh em, rốt cuộc chính mình không làm cho chia rẻ nhưng làm hết sức để hợp nhau nên một. Hiệp nên một rồi phải tìm cách chia trao những thiện hảo của mình cho anh em.

Chúa là Nhiệm Thể, Chúa là cội nho. Tất cả mọi người sống nhờ cội nho; cành tách rời ra sẽ chết. Tất cả các cành đều phải tháp vào cội nho. Do đó, trong cuộc sống chung, mọi tác động đều ảnh hưởng ít nhiều với cả cây nho. Sống xấu thì hại, sống tốt thì lợi ích.

Chia sẻ nhưng hiểu biết, những ý nghĩ, những công việc, những công trình, ngay cả những khiếm khuyết nhờ anh em giúp. Không ai có quyền sống như một hòn đảo.

Có lẽ cuộc sống đạo của chúng ta không mấy khi nghĩ đến hiệp thông. Xin Chúa sửa đổi tâm ý, và xin cho chúng con biết sống hiệp thông.

Sống hiệp thông

Chúng ta thường nói đến hiệp thông, mà chúng ta có hiểu hiệp thông là gì không?

Có thể có nhiều người hiểu, nhưng cũng có thể không mấy người thể hiện sống hiệp thông. Ngay giới giáo sĩ, tu sĩ không mấy người biết sống hiệp thông. Chúng ta có thể hiểu (hiệp thông): hiệp là liên kết nhau nên như một; còn thông là trao đổi chia sẻ cho nhau những tâm ý tác động, công trình, sáng kiến...tất cả những gì kể được là thiện hảo của nhau.

Mặc dầu Chúa ban cho mỗi người ngôi vị cá biệt, và cho tự do chọn lựa nhưng Chúa vẫn muốn con người sống hiệp thông.

Trong thực tế, nguyên tổ đã không vâng lịnh Chúa, đưa chia rẻ vào vũ trụ, làm cho loài người khó sống hiệp thông, lại lạm dụng tự do quá đáng, làm cho chia rẻ nên trầm trọng tai hại.

Gây chia rẻ trầm trọng vì người tự trọng, tự tôn quá đáng thì không nghĩ đến phẩm giá người khác cho mình là trên hết. Không chấp trên mình, luôn tranh đấu để hơn thiên hạ, khinh thường thiên hạ, khinh dễ, chê bai, xem thường, không thèm giao tiếp, như Pharisêu không thèm giao tiếp với Publicanô.

Ngay đối với bề trên có thẩm quyền, kẻ tự tôn cật vấn sao họ có quyền, họ chẳng có hơn gì tôi, lại có nhiều khuyết điểm! Do đó, họ chẳng những không tuân lệnh mà còn chỉ trích, cho là con người không đáng nắm quyền.

Như thế thì làm sao giữ được liên kết hiệp nhất, càng không thể chia sớt trao đổi, nghĩa là không thể thông trao cho nhau, những đặc điểm thiện hảo của mình. Chia cho người ta bằng mình hay hơn mình không thể được; giúp cho người ta lên chân thì còn gì là mình; người ta không phải bà con thân thiết với mình, dại gì giúp đỡ họ!

Lạm dụng tự do và sống cá biệt quá đáng thì không thể có hiệp thông và dĩ nhiên không đúng với ý Chúa.

Chúa muốn cho nhân loại nên một (một ràn và một chủ chăn). Chúa muốn mọi người vì đều là con Chúa nên phải sống tình huynh đệ và mến thương nhau.

Hiểu sống hiệp thông. Hiệp thông là hiệu quả đặc biệt của Thương yêu (chính đáng).

Tháng 06-2009

1178    02-01-2011 23:11:52