Sidebar

Thứ Hai
06.05.2024

Tôn Sùng

Trong cuộc giữ đạo, thỉnh thoảng chúng ta dùng tiếng tôn sùng. Dùng thế là dùng, nhưng ý nghĩa chúng ta không rõ lắm. Có thể hiểu: tôn là kính, sùng là hâm mộ việc tôn kính.

Thường thường, chúng ta không có được một cái nhìn bao quát, chỉ biết nhìn phiến diện, phân tách. Do đó, chúng ta thấy vị thánh này có khía cạnh dễ thương.

Ví dụ:

- Thánh Têrêsa Hài Đồng mình thấy tính cách thương yêu tín thác của trẻ thơ, mình thích, mình nói "mê phần nào".

- Thánh Giuse đơn sơ khó nghèo, dễ mến quá.

- Thánh Phanxicô Assisi sống nghèo đặc biệt mình phục lắm.

Theo gương các ngài thì khó qua nên thường chạy đến bắt chước, nương nhờ các ngài. Như thế là tôn sùng, nghĩa là thấy gương đáng mến, cố gắng bắt chước, thấy mình hèn kém, nhờ Đấng thánh mình mến mộ giúp sức. Trong cuộc sống thiêng liêng, thường nhớ và mong đợi nơi Đấng thánh mình tôn sùng.

Tôn sùng chính đáng, đích thực nhằm đưa đến đời đạo đức thánh thiện, loại được một phần tính kiêu ngạo và ích kỷ của mình. Nói theo lối bình dân, tôn sùng một vị thánh nào, thì kể như mình có được bạn thân trên thiên quốc, thường gặp nhau, tiếp xúc với nhau và nhờ nhau để gặp Chúa, thân với Chúa và kết hợp với Chúa.

1068    23-01-2011 21:51:20