Sidebar

Thứ Năm
16.05.2024

Tranh Đấu Thường Xuyên

Trước nguyên tội, tất cả mọi loài mọi vật đều tuân phục huấn lịnh của Chúa. Không có hỗn loạn - nhưng khi nguyên tổ dùng tự do phản nghịch ý Chúa, đã đem hỗn loạn vào trần gian.
Chúa giáng trần chuộc tội, không xóa mầm hỗn loạn giặc giã, mà Chúa đã cho con người biết dùng tự do để chiến thắng đạt lại bình an hạnh phúc nguyên tuyền. Do đó chúng ta quả quyết được: đời sống con người là một cuộc chiến thường xuyên.

Sự sống của con người là một thể sống phức hợp. Cuộc sống thể chất khi lớn lên, có thêm cảm xúc và hiểu biết; trên nữa lại có cái sống siêu nhiên, sống như chính sự sống của Chúa. Tuy mỗi người đều có một cá vị riêng biệt, nhưng có nhiều thành phần khác biệt nhau, mỗi thành phần đều muốn tranh tiên, đàn áp nhau, đó là mầm mống hỗn loạn, dẫn đến cuộc tranh đấu.

Thích ăn ngon, mặc đẹp lấn áp cái ham muốn tìm chân thiện; say mê khoa học làm chìm cái ước mơ thiện ý; sống thiện hảo tự nhiên cũng có thể làm cho quên sống siêu nhiên. Cuộc chiến đấu này, có sẳn trong bản tính, khi mạnh, khi yếu, nhưng còn mãi cho đến hơi thở cuối cùng.

Do đó, chúng ta có thể quả quyết: đời người là một cuộc tranh đấu không ngừng. Chúa cũng phán: Ta đem chiến trận đến thế gian.... và ngay trong giới thân cận cha mẹ, con cái, anh em cũng vậy. Chúng ta có thể thêm: chiến trận ngay trong bản thể của mỗi người chúng ta.

Trái lại, Chúa đã hứa ban bình an cho con cái Chúa. Chúng ta có thể hiểu Chúa không muốn cho ta thụ hưởng phụ ấm, nhờ cha ông được phước mình cũng được hưởng; nhưng mỗi người phải biết dùng tự do để chiến thắng. Tinh thần phải thắng vật chất; siêu nhiên phải thắng tự nhiên. Chiến thắng mới giữ được phẩm giá của cá vị, mới đạt được bình an và hưởng được hạnh phúc Chúa dành để cho con cái Chúa.

Chiến đấu là nhu cầu khẩn thiết, nhưng không phải là nô lệ khổ nhọc, mà là phương tiện được dùng để nên con Chúa và kết hợp với Chúa.

1053    13-02-2011 08:41:57