Sidebar

Thứ Sáu
26.04.2024

Suy niệm: Cơn khát của linh hồn Ngài

thirstiness-of-jesus-soul


PHÚC ÂM: Ga 4, 5-42

Khi ấy, Chúa Giêsu tới một thành gọi là Sykar thuộc xứ Samaria, gần phần đất Giacóp đã cho con là Giuse, ở đó có giếng của Giacóp. Chúa Giêsu đi đường mệt, nên ngồi nghỉ trên miệng giếng, lúc đó vào khoảng giờ thứ sáu. Một người đàn bà xứ Samaria đến xách nước, Chúa Giêsu bảo: "Xin bà cho tôi uống nước" (lúc ấy, các môn đệ đã vào thành mua thức ăn). Người đàn bà Samaria thưa lại: "Sao thế! Ông là người Do-thái mà lại xin nước uống với tôi là người xứ Samaria?" (Vì người Do-thái không giao thiệp gì với người Sa-maria). Chúa Giêsu đáp: "Nếu bà nhận biết ơn của Thiên Chúa ban và ai là người đang nói với bà: 'Xin cho tôi uống nước', thì chắc bà sẽ xin Người, và Người sẽ cho bà nước hằng sống". Người đàn bà nói: "Thưa Ngài, Ngài không có gì để múc, mà giếng thì sâu, vậy Ngài lấy đâu ra nước? Phải chăng Ngài trọng hơn tổ phụ Giacóp chúng tôi, người đã cho chúng tôi giếng này và chính người đã uống nước giếng này cũng như các con cái và đoàn súc vật của người?" Chúa Giêsu trả lời: "Ai uống nước giếng này sẽ còn khát, nhưng ai uống nước Ta sẽ cho thì không bao giờ còn khát nữa, vì nước Ta cho ai thì nơi người ấy sẽ trở thành mạch nước vọt đến sự sống đời đời". Người đàn bà thưa: "Thưa Ngài, xin cho tôi nước đó để tôi chẳng còn khát và khỏi phải đến đây xách nước nữa". Chúa Giêsu bảo: "Bà hãy đi gọi chồng bà rồi trở lại đây". Người đàn bà đáp: "Tôi không có chồng". Chúa Giêsu nói tiếp: "Bà nói 'tôi không có chồng' là phải, vì bà có năm đời chồng rồi, và người đàn ông đang chung sống với bà bây giờ không phải là chồng bà, bà đã nói đúng đó". Người đàn bà nói: "Thưa Ngài, tôi thấy rõ Ngài là một tiên tri. Cha ông chúng tôi đã thờ trên núi này, còn các ông, các ông lại bảo: phải thờ ở Giêrusalem". Chúa Giêsu đáp: "Hỡi bà, hãy tin Ta, vì đã đến giờ người ta sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải ở trên núi này hay ở Giêrusalem. Các người thờ Đấng mà các người không biết, còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ từ dân Do-thái mà đến. Nhưng đã đến giờ, và chính là lúc này, những kẻ tôn thờ đích thực, sẽ thờ Chúa Cha trong tinh thần và chân lý, đó chính là những người tôn thờ mà Chúa Cha muốn. Thiên Chúa là tinh thần, và những kẻ tôn thờ Người, phải tôn thờ trong tinh thần và trong chân lý". Người đàn bà thưa: "Tôi biết Đấng Messia mà người ta gọi là Kitô sẽ đến, và khi đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự". Chúa Giêsu bảo: "Đấng ấy chính là Ta, là người đang nói với bà đây". Vừa lúc đó các môn đệ về tới. Các ông ngạc nhiên thấy Ngài nói truyện với một người đàn bà. Nhưng không ai dám hỏi: "Thầy hỏi bà ta điều gì, hoặc: tại sao Thầy nói truyện với người đó?" Bấy giờ người đàn bà để vò xuống, chạy về thành bảo mọi người rằng: "Mau hãy đến xem một ông đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Phải chăng ông đó là Đấng Kitô?" Dân chúng tuôn nhau ra khỏi thành và đến cùng Ngài, trong khi các môn đệ giục Ngài mà rằng: "Xin mời Thầy ăn". Nhưng Ngài đáp: "Thầy có của ăn mà các con không biết". Môn đệ hỏi nhau: "Ai đã mang đến cho Thầy ăn rồi chăng?" Chúa Giêsu nói: "Của Thầy ăn là làm theo ý Đấng đã sai Thầy và chu toàn công việc Ngài. Các con chẳng nói: còn bốn tháng nữa mới đến mùa gặt đó ư? Nhưng Thầy bảo các con hãy đưa mắt mà nhìn xem đồng lúa chín vàng đã đến lúc gặt. Người gặt lãnh công và thu lúa thóc vào kho hằng sống, và như vậy kẻ gieo người gặt đều vui mừng. Đúng như câu tục ngữ: Kẻ này gieo, người kia gặt. Thầy sai các con đi gặt những gì các con không vất vả làm ra; những kẻ khác đã khó nhọc, còn các con thừa hưởng kết quả công lao của họ". Một số đông người Samaria ở thành đó đã tin Người vì lời người đàn bà làm chứng rằng: "Ông ấy đã nói với tôi mọi việc tôi đã làm". Khi gặp Người, họ xin Người ở lại với họ. Và Người đã ở lại đó hai ngày, và vì nghe chính lời Người giảng dạy, số những kẻ tin ở Người thêm đông hẳn, họ bảo người đàn bà: "Giờ đây, không phải vì những lời chị kể mà chúng tôi tin, nhưng chính chúng tôi đã được nghe lời Người và chúng tôi biết Người thật là Đấng Cứu Thế".

 

SUY NIỆM
CƠN KHÁT CỦA LINH HỒN NGÀI

“Cho Tôi xin chút nước!”.

Hôm nay, một số nhà thờ sẽ cử hành nghi thức đầu tiên trong ba nghi thức Kiểm Tra những người trưởng thành đang chuẩn bị lãnh nhận các Bí Tích Khai Tâm vào Đêm Vọng Phục Sinh. Từ Latin “Scrutari”, có nghĩa là điều tra hoặc tìm kiếm một cái gì đó; nó đề cập đến việc lục lọi trong đống rác để tìm một thứ gì đó có giá trị. Đây là điều Chúa Giêsu đang làm với chúng ta! Ngài sẽ sắp xếp sự rối loạn của bản chất con người sa ngã và tội lỗi nơi chúng ta, để chỉ ra ‘sự tốt lành và vẻ đẹp của đứa trẻ’ mà Thiên Chúa đã tạo thành. Đó là ‘cơn khát của linh hồn Ngài!’.

Kính thưa Anh Chị em,

Câu chuyện Tin Mừng mô tả hành động này một cách tuyệt vời. Đó là một câu chuyện dài, đầy cảm hứng về một phụ nữ bên giếng nước Giacóp. Câu chuyện này chứa đầy tính biểu tượng, mà phần lớn người đọc bình thường có thể dễ dàng bỏ qua: ‘cơn khát của linh hồn Chúa Giêsu!’.

Để bắt đầu, điều quan trọng là bạn và tôi phải thành tâm sống lại cảnh tượng đó. Chúa Giêsu ngồi một mình bên bờ giếng vào khoảng giữa trưa. Rất ít phụ nữ đến giếng vào thời điểm đó trong ngày vì nắng nóng; nhưng phụ nữ này đến vào giờ này vì cô ấy biết những người khác sẽ không đến đó. Cô là một tội nhân, và nhiều phụ nữ khác trong thành biết điều đó. Vì thế, để tránh mặt họ và tránh cảm giác xấu hổ, rất xấu hổ, cô đã đến vào thời điểm mà cô có thể tránh những phụ nữ khác. Vì vậy, điều đầu tiên chúng ta cần xem xét là sự đau khổ mà phụ nữ này phải chịu đựng vì sự xấu hổ về cuộc sống tội lỗi của mình.

Đến gần giếng, cô ngạc nhiên khi nghe Chúa Giêsu xin cô nước uống, “Cho Tôi xin chút nước!”. Cô, người Samari; người Do Thái coi người Samari là ô uế. Vì lý do đó, họ sẽ không uống nước từ bình của người Samari. Nhưng Chúa Giêsu đã phá bỏ phong tục tệ hại này và xem cô như đứa con gái yêu của Chúa Cha với phẩm giá và giá trị bẩm sinh khi Ngài bắt chuyện với cô.

Giữa trưa hè, Chúa Giêsu trìu mến ngỏ lời với cô, “Cho Tôi xin chút nước!”. Thánh Augustinô nói, “Cách tượng trưng, Chúa Giêsu khao khát linh hồn cô, khao khát sự cứu rỗi của cô. Ngài ao ước sớm ban cho cô ơn chiến thắng nhờ Thập Giá của Ngài. Và việc cô sẵn lòng đón nhận món quà này cũng sẽ mang lại sự thỏa mãn cho Trái Tim Rất Thánh của Ngài!”. Ngài không sống trong quá khứ của cô; Ngài biết tất cả về nó; Ngài đọc được tâm hồn cô. Tất cả những gì Ngài muốn là lục lọi trong đống tội lỗi và rác rưởi chất đầy tâm hồn cô để khám phá ra phẩm giá bên trong của cô. Nếu cô để cho Chúa Giêsu ban cho cô lòng thương xót này, thì không những cô sẽ nhận được Nước Hằng Sống đích thực vốn dĩ làm dịu cơn khát tâm linh của mình, mà cô còn thỏa mãn được cơn khát tâm linh trong chính linh hồn Chúa Giêsu, một cơn khát vốn chỉ có thể thỏa mãn nhờ việc ban phát lòng thương xót. Đó là ‘cơn khát của linh hồn Ngài!’.

Anh Chị em,

“Cho Tôi xin chút nước!”. Hãy suy ngẫm về người phụ nữ bên giếng nước này. Cô là biểu tượng của mọi người đến với niềm tin vào Chúa Kitô đang chuẩn bị lãnh nhận Nước Hằng Sống của Phép Rửa trong Lễ Phục Sinh, nhưng cô ấy cũng là biểu tượng của tâm hồn bạn và tôi trong tình trạng ở mức nó trở nên lộn xộn với rác rưởi của tội lỗi và rối loạn. Đừng để sự xấu hổ, sợ hãi hoặc cảm giác không xứng đáng ngăn cản bạn tham gia vào cuộc trò chuyện tương tự này với Ngài. Hãy nghe Ngài nói với bạn rằng, Ngài khao khát bạn và khao khát được thoả mãn bởi hành động thần linh của việc ban Lòng Thương Xót Thiêng Liêng của Ngài, được tuôn đổ qua Nước Hằng Sống dồi dào, vốn được ban cho bạn khi bạn chịu phép Rửa hoặc Bí tích Hoà Giải.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Chúa khát khao con; cho con biết khát khao Chúa. Và nhất là, cho con biết thoả mãn ‘cơn khát của linh hồn Ngài’; bằng việc mở lòng đón nhận lòng thương xót Chúa!”, Amen.

 


Tác giả: Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

294    12-03-2023