Sidebar

Thứ Ba
30.04.2024

Hạnh Thánh Tháng 1_2

Ngày 17 tháng 1
THÁNH AN-TÔN
Viện phụ

* Gương Thánh Nhân:
Sinh năm 251 tại Cai Rô, miền thượng Ai Cập, thánh An tôn là con một gia đình giàu có, đạo đức, Ngay từ nhỏ, thánh nhân đã được cha mẹ dạy dỗ sống đời đức hạnh. Khi lên 18 tuổi thì cha mẹ ngài qua đời, để lại một gia tài to lớn.

Một hôm, ở thánh đường, thánh nhân nghe đọc lời kinh thánh: " Nếu con muốn nên trọn lành hãy về bán hết của cải mà phân phát cho người nghèo khó rồi theo Ta". ( Mt .19,21). Ngài nghĩ là lời đó Chúa muốn nói với mình, nên về bán hết gia tài cha mẹ để lại, phân phát cho người nghèo, chỉ để lại chút ít cho người em gái, rồi vào sa mạc ăn chay, hãm mình, cầu nguyện và làm việc cực nhọc hằng ngày để sinh sống. Thánh A-ta-na-xi-ô đã viết về ngài: " Anh tự làm lấy mà ăn vì anh đã nghe nói rằng: Ai không làm thì đừng có ăn. Tiền làm ra, anh đem mua bánh ăn một phần; phần còn dư lại, anh phát cho kẻ nghèo.

Anh cầu nguyện liên lỉ, vì anh nghe nói phải cầu nguyện riêng không ngừng. Anh chăm chỉ đọc sách đến nỗi không để rơi lời Kinh Thánh nào, nhưng nhớ hết, đến nỗi sau này anh có thể dùng trí nhớ thay cho sách vở. Mọi người trong làng, mọi kẻ hẳn hoi đến thăm anh. Thấy anh sống như vậy, họ gọi anh là bạn của Chúa. Người thì yêu anh như con cái, kẻ lại thương anh như anh em"

Mặc dầu sống giữa sa mạc hoang vu hiu quạnh, thánh nhân luôn bị ma quỷ cám dỗ. Chúng cám dỗ ngài về những ham mê xác thịt, tiền của, danh vọng, nhất là bỏ đời tu luyện khắc khổ mà trở về thế gian. Nhưng chúng càng cám dỗ dữ dội chừng nào, ngài càng tăng gia ăn chay cầu nguyện nhiều chừng nấy. Và nhờ ơn Chúa ngài luôn luôn chiến thắng . Dầu vậy, thánh nhân cũng phải rời sa mạc hai lần. Lần thứ nhất vào năm 311, do cuộc bắt đạo của A-la-xi-mô-nô. Ngài đi khích lệ các tù nhân và khuyến khích mọi người trung thành làm chứng cho Chúa. Lần thứ hai ngài rời sa mạc trở lại thành A-lê- xăn-tri, để phụ giúp Đức Giám mục A- na-ta-xi-ô chống lại lạc giáo. Ngài rảo khắp thành thị làng mạc, rao giảng kêu gọi mọi người trung thành sống theo giáo huấn của Hội thánh. Đi tới đâu, dân chúng cũng tuôn đến nghe ngài, vì ngài giảng rất hùng hồn thông suốt, khiến nhiều người lầm lạc ăn năn hoán cải. Còn những kẻ đạo đức trí thức thì hết sức ngạc nhiên về tài trí thông minh của ngài. Họ không ngờ ngài sống trong sa mạc, thiếu liên lạc tiếp xúc với các nền văn hoá cũng như không có sách vở học hỏi mà thấu suốt hết mọi vấn đề, nhất là về phương diện thiêng liêng nhân đức. Họ không biết rằng ngài đã học biết Chúa nhiều hơn qua các cảnh vật thiên nhiên do Thiên Chúa tạo dựng. Đối với người có đức tin và lòng sốt mến, thiên nhiên là cuốn sách vĩ đại giúp họ nhìn biết Thiên Chúa và các tài năng, đức tính của Người.

Sau khi giúp Đức Giám mục giải quyết lạc giáo xong, thánh nhân trở lại đời sống ẩn dật, khắc khổ nơi sa mạc. Từ đó, nhân đức thánh thiện của ngài vang dội khắp nơi. Nhiều người đạo đức đến xin làm môn đệ ngài. Thế là nhờ Thánh An tôn mà phong trào ẩn tu đã phát triển mạnh mẽ. Và nhiều người đã nên thánh nhờ lời giáo huấn và gương sáng đời sống của ngài. Lúc đó, ngài đã gần 100 tuổi. Ngài biết sắp từ giã cõi trần, nên hằng ngày lo dọn mình trở về cùng Chúa. Ngài qua đời năm 356, hưởng thọ 105 tuổi.

* Quyết tâm: Noi gương thánh An-tôn, sẵn lòng từ bỏ mọi sự giàu sang, vui sướng ở đời, sống âm thầm thân mật với Chúa trong việc ăn chay cầu nguyện hằng ngày, hầu đủ sức chống trả mọi chước cám dỗ của ma quỷ, xác thịt, thế gian.

* Lời nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã cho thánh An-tôn viện phụ sống một đời phi thường trong sa mạc để phụng sự Chúa. Xin Chúa nhậm lời người nguyện giúp cầu thay, mà cho chúng con biết quên mình, để một niềm yêu mến Chúa trên hết mọi sự. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.

Ngày 20 tháng 1
Thánh PHABIANÔ, Giáo hoàng tử đạo.
Thánh SÊBÁTTINÔ, quân nhân tử đạo.

* Gương thánh Nhân.
Thánh Phabianô được chọn làm Giáo Hoàng một cách rất lạ. Tương truyền, lúc đó hàng giáo sĩ Rôma đang họp nhau chọn Giáo Hoàng thì thình lình có chim bồ câu từ trời xuống đậu trên ngài. Do đó, mọi người đều lớn tiếng gọi ngài là người được Chúa chọn. Và ngài đã lên ngôi kế vị thánh Phêrô vào năm 236. Một cuộc bầu chọn đặc biệt của Chúa như thế, chắc chắn sẽ giúp thánh nhân làm được nhiều việc giúp ích cho Hội thánh.

Sự thật đúng như thế, trong hơn 10 năm làm Giáo hoàng, thánh nhân đã nêu gương thánh thiện nhân đức cho hàng giáo sĩ và giáo dân. Ngài có công củng cố lại Giáo Hội Rôma sau một thời gian suy đồi. Ngài đã chia thành Rô ma ra 7 khu vực mục vụ, và mỗi khu đều có giáo sĩ chăm sóc giáo huấn. Với lòng nhiệt thành vì Chúa ,ngài đã gởi nhiều nhà truyền giáo đến xứ Gôn (Nước Pháp) để mở mang nước Chúa ở xứ này.

Thánh Síprianô đã tặng ngài danh hiệu " một con người tuyệt vời " . Thánh nhân đã được phúc tử đạo thời hoàng đế Đê xi ô, năm 250. Khi nghe tin ngài đã anh dũng chết vì đạo, thánh Siprianô đã viết thư gửi cho các linh mục và phó tế ở Rô-ma, và ca tụng ngài như sau : " Tôi đã nhận được thư anh em gửi qua thầy phụ phó tế Kê-men-xi-ô, và tôi được biết rõ cái chết vinh quang của ngài .Tôi vui mừng vô cùng vì cuộc đời cai trị tuyệt vời của ngài đã được kết thúc xứng đáng như vậy.Tôi cũng hết lòng ca ngợi anh em đã tưởng nhớ ngài với những lời chứng thật vẻ vang và cao cả .Nhờ vậy, chúng tôi được biết những gì làm cho anh em được vinh dự khi nhớ tới vị thũ lãnh của anh em, cũng như những gì đem lại cho chúng tôi gương sáng về niềm tin và lòng can đảm. Người thủ lãnh mà sa ngã sẽ có hại bao nhiêu vì sẽ lôi kéo nhiều người dưới cũng ngã theo, thì ngược lại sẽ có ích và may mắn bấy nhiêu khi một giám mục nêu gương đức tin vững vàng cho anh em mình bắt chước".

.Quyết tâm: Hằng ngày, làm mọi việc theo như ý Chúa muốn. Chúa muốn tôi làm việc gì, tôi hết lòng chu toàn, cần mẫn, nhiệt thành, dù có gian lao đau khổ cũng vui lòng chấp nhận, theo gương thánh Pha bi a nô Giáo hoàng.

Lời nguyện: Lạy Chúa, là vinh quang của hàng tư tế, xin nhận lời thánh Pha-bi-a-nô tử đạo chuyển cầu, mà cho chúng con ngày càng thêm hiệp nhất trong đức tin và nhiệt thành phụng sự Chúa. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Kitô Chúa Chúng con.Amen.

* * *

Thánh SêBátTianô sinh tại Milan , thời Hoàng đế Đôlêxianô bắt đạo. Ngài thấy các tín hữu bị giam cầm trong ngục không ai nâng đỡ khuyên bảo, nên nhiều người nhát đảm chối đạo . Ngài tình nguyện gia nhập quân đội hoàng gia, để dễ dàng tới lui giúp đỡ những kẻ bị giam cầm vì Chúa .

Ở trong quân ngũ, thánh nhân sống hết sức hiền lành, ngay thẳng, nhiệt thành trong công việc. Thấy ngài tài giỏi hiền lương như thế, nhà vua đặt ngài làm đại uý phòng vệ, cai quản đội quân canh giữ triều đình. Nhờ đó, ngài được thường xuyên ra vào tù ngục, an ủi khích lệ các Kitô hữu bị giam giữ. Nhiều tín hữu lung lay ngã lòng, nhờ ngài an ủi nâng đỡ mà vững tâm can đảm làm chứng cho Chúa.

Nhưng một người chối đạo đã tố cáo ngài, khiến nhà vua nổi cơn thịnh nộ, bắt ngài tra tấn dã man và nói:
-Ta đã ban cho ngươi muôn vàn bổng lộc, cho ngươi ở bên cạnh ta; ngươi lại là kẻ thù của ta và của các thần sao?

Thánh nhân đáp:
-Tôi rất biết ơn nhà vua; hằng ngày, tôi cầu xin Chúa cho nhà vua được trở lại với Chúa, nhìn biết thờ phượng Chúa, để được phần rỗi đời đời . Phần tôi, tôi đã đã được phước tin kính Chúa. Tôi quyết tin thờ Người cho đến chết.

Nhà vua giận điên lên, ra lệnh cho lính bắn nhiều mũi tên vào mình ngài cho chết. Song Chúa thương cứu sống ngài. Và ngài trở vào hoàng cung, khuyên bảo hoàng đế hãy ăn năn, đừng bắt bớ giết hại người có đạo vì họ là những công dân tốt.

Nhưng nhà vua thấy thánh nhân trở lại thì hết sức ngạc nhiên, không ngờ ngài bị bắn nhiều mũi tên như thế mà vẫn còn sống. Ông ta kinh ngạc hỏi: - Ngươi là Sê-bas-ti- a- nô nào, kẻ mà ta đã ra lệnh cho bắn nhiều mũi tên đó sao?

Ngài đáp: - Dạ chính tôi đây. Tôi là kẻ ngài đã ra lệnh bắn cho chết đây. Nhưng Chúa đã cứu tôi sống. Người quyền phép vô cùng; Người nắm vận mạng muôn loài, muôn vật; sống chết đều do Người. Người cho tôi sống để đến nói cho ngài biết: ngài bắt bớ giết hại người Công giáo là điều hết sức bất công, vì họ là những công dân lương thiện, không làm gì nên tội. Nhưng nhà vua chẳng những không nghe lời ngài mà còn truyền lệnh đem ngài ra pháp trường, đánh cho đến chết.

Thế là thánh nhân đã được tử đạo ngày 20 tháng giêng năm 288.

* Quyết tâm: Noi gương thánh Sê-bas-ti-a-nô, can đảm làm chứng Chúa là Thiên Chúa mà mọi người phải tin kính, thờ phượng và hằng ngày nâng đỡ đức tin cho người yếu đuối.

Lời nguyện: Lạy Thiên Chúa Cha toàn năng, xin ban cho chúng con thần khí dũng cảm, để chúng con noi gương thánh tử đạo Sêbastianô, mà biết vâng phục Chúa hơn vâng phục người phàm.

Ngày 21 tháng 1
THÁNH A - NÊ
Trinh nữ tử đạo.

* Gương Thánh Nhân:
Trinh nữ Anê là con một gia đình quý phái ở Rôma. Ngay từ lúc 10 tuổi, ngài đã chọn Chúa làm lẽ sống, làm gia nghiệp, đem hết tình yêu thương mến Chúa .

Chưa đầy 13 tuổi, một thanh niên ngoại giáo, con của tổng trấn Rô ma, vì mê sắc đẹp lộng lẫy của thánh nữ, đã đến xin cầu hôn. Ngài trả lời: " Từ lâu, tôi đã kết hôn với vị hôn phu trên trời, tôi đã hiến trọn trái tim để yêu mến Ngài; sống chết tôi hứa trung thành với Ngài. Yêu mến Ngài, tôi trở nên trinh khiết. Sống gần Ngài, tôi trở nên thanh sạch. Đó chính là Chúa Giêsu mà cả trời đất đều khâm phục thờ lạy".

Chàng thanh niên đeo đuổi thánh nữ mãi không được, nên đem lòng ghen tức, tố cáo ngài là người công giáo với người cha đang làm tổng trấn, giữa lúc có cơn bắt đạo dữ dội. Thế là thánh nữ bị bắt, tra tấn hành hạ, và buộc phải lấy người thanh niên đó. Nhưng ngài vẫn luôn từ khước. Dù ngăm đe dụ dỗ cách nào, thánh nữ cũng một lòng cương quyết chọn Chúa làm gia nghiệp. Ngài nói: " Tôi không thể chọn vị hôn phu nào khác hơn là Chúa Giêsu Kitô " .

Thấy không thể lay chuyển được lòng can đảm mạnh mẽ của thánh nữ, vị tổng trấn ra lệnh chém đầu ngài. Nhưng khi đứng trước vị thánh anh hùng trẻ tuổi này, tên đao phủ run lên vì sợ hãi: " Y sợ hãi khổ hình người khác phải chịu, đang khi cô thiếu nữ kia chẳng sợ gì cho mình cả. Thế là chỉ một hy tế mà có hai cuộc tử đạo: tử đạo để giữ mình đồng trinh, và tử đạo để bảo vệ đức tin".

Thánh Giám mục Amrôxiô đã quả quyết như thế. Thánh nhân còn hết lòng cảm phục và khen ngợi vị thánh nữ tử đạo nhỏ tuổi này: " Hôm nay là lễ một thánh trinh nữ, ta hãy bắt chước sự trong sạch của ngài. Hôm nay cũng là lễ một thánh tử đạo, ta hãy dâng lên một hy lễ. Hôm nay là lễ thánh Anê. Theo truyền thống, thánh nữ đã chịu tử đạo hồi 12 tuổi. Thật là đáng ghê tởm, sự độc ác đã không tha ngay cả một thiếu nữ nhỏ bé như vậy! Ngược lại, thật là cao cả, đức tin đã biết làm chứng ở một tuổi mềm mại như thế. Thân xác ấy, quá nhỏ bé, liệu có đủ chỗ cho gươm đâm không? Nhưng tấm thân không đủ chỗ cho gươm chém lại đủ sức thắng được gươm đâm. Đang khi ở tuổi đó, các thiếu nữ còn chưa chịu nỗi bộ mặt nghiêm khắc của cha mẹ, và nếu có bị kim đâm, cũng đã khóc như là bị thương nặng! Thế mà thiếu nữ này chẳng sợ gì, khi ở trong tay máu me của bọn lý hình. Cô không hề nhúc nhích khi nghe tiếng rít của xích sắt nặng nề người ta đang kéo. Và này đây, cô đưa thân thể ra cho tên lính hung bạo đâm chém. Cô chưa biết chết là gì, nhưng cô đã sẵn sàng. Khi người ta lôi cô đến bàn thờ, thì cô đã giang tay về phía Chúa Kitô và đi qua lửa.Ngay trong lò lửa phạm thánh ấy, cô cũng còn làm dấu ca ngợi Đức Kitô hiển thắng. Này người ta lại đưa cổ và tay cô vào xích sắt, nhưng xích siết sao được những thân thể mềm mại như vậy! Đó là một cuộc tử đạo mới sao? Thiếu nữ đó chưa đủ sức chịu đau khổ, nhưng cô đã trưởng thành để chiến thắng. Cô chưa biết chiến đấu, nhưng cô đã chiến thắng dễ dàng. Cô bị tuổi thơ ngăn trở, nhưng cô lại đã thi thố được một kiệt tác anh dũng "

* Quyết tâm: Noi gương thánh trinh nữ A nê tử đạo, tôi dốc quyết giữ hồn xác trong sạch vì lòng yêu mến Chúa; và dù có phải gian nan bắt bớ, cũng trung thành bền đỗ tin yêu Chúa suốt đời.

* Lời nguyện: Lạy Chúa toàn năng hằng hữu, Chúa đã chọn những gì thế gian cho là yếu kém để hạ nhụ những gì hùng mạnh. Hôm nay, chúng con mừng kỹ niệm ngày thánh nữ A nê tử đạo về trời. Xin cho chúng con hằng noi gương thánh nữ mà giữ vững đức tin. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.

Ngày 22 tháng 1
THÁNH VINH SƠN
Phó tế tử đạo

* Gương Thánh Nhân:
Thánh Vinh sơn sinh tại Sa ra gốt, nước Tây Ban Nha. Lớn lên, ngài được Đức Giám mục Valêriô giúp dạy văn hoá, đạo lý và Kinh Thánh, Thánh nhân rất say mê học hỏi Lời Chúa, nhờ đó, ngài được tấn tới trên đàng trọn lành, và được phong lên chức phó tế.

Dưới thời hoàng đế Đaxianô bắt đạo, ngài và Đức Giám mục bị bắt trước hết. Các ngài bị tống ngục và bắt nhịn đói cho chết. Nhưng khi mở cửa ngục ra, thấy các ngài vẫn tươi tỉnh khoẻ mạnh, nên nhà vua bảo căng ngài trên giường sắt, rồi ra lệnh cho quân lính thay phiên nhau đánh đòn tan da nát thịt, máu chảy đầm đìa. Hết sức đau đớn, nhưng các ngài vẫn tươi cười, sẵn sàng chịu mọi cực hình để làm chứng cho Chúa. Đaxianô thấy vậy càng tức giận, truyền lệnh lấy móc sắt nung đỏ, móc rách da thịt ngài, rồi bỏ vào ngục cho chết lần mòn trong đau đớn

Làm sao thánh nhân cũng là con người yếu đuối mỏng dòn như chúng ta, mà đã chịu nỗi những khổ hình ghê gớm như thế? Thánh Giám mục Âu tinh đã giải thích: " Thánh Phaolô viết: Vì Đức Kitô, không những anh em đã được phúc tin vào Người mà còn được chịu đau khổ vì Người nữa. Thánh phó tế Vinh sơn đã nhận được cả hai ơn ấy. Nhờ đó, ngài đã giữ được tin tưởng khi nói và giữ được kiên nhẫn khi chịu đau khổ. Thế nên đừng ai tự phụ trong lòng khi nói, và đừng ai tin vào sức mạnh khi chịu đau khổ. Quả vậy, khi ta ăn nói khôn ngoan, thì sự khôn ngoan đó là bởi Chúa; và khi ta can đảm chịu đau khổ, thì sự kiên nhẫn đó cũng đến bởi Người "

Trong cuộc tử đạo này, nếu chỉ nhìn vào sức chịu đựng của con người, ta thấy không thể tin được; nhưng nếu nhìn thấy đó là sức mạnh của Thiên Chúa, thì nó không còn khó hiểu nữa.

Một sức dữ tợn như vậy đã đập xuống trên thân xác vị tử đạo, nhưng một sự bình tĩnh quá đỗi đã lộ ra trong tiếng nói của ngài: cực hình làm khổ chi thể ngài tinh vi quá sức, nhưng tiếng nói của ngài lại vang lên thư thái lạ thường; khiến ta phải nghĩ một cách lạ lùng rằng: Có một người khác âm thầm không nói đang bị tra tấn, còn thầy Vinh-sơn chỉ là nạn nhân bề ngoài.

Thánh nhân qua đời năm 304, lúc mới lên 22 tuổi.

* Quyết tâm: Mỗi khi gặp gian nan khốn khó, hết lòng tin tưởng cậy trông Chúa. Người sẽ ban cho sức mạnh lướt thắng tất cả, như đã ban cho thánh Vinh sơn can đảm chịu cực hình ghê tởm.

* Lời nguyện: Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin tuôn đổ ơn Thánh Thần Chúa trên chúng con, để tâm hồn chúng con được thấm nhuần tình yêu can trường, cũng như thánh Vinh sơn tử đạo đã nhờ tính yêu đó mà thắng mọi cực hình. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.

* NGÀY 22 THÁNG 1
Thánh Mát-thêu Đậu và Phan-xi-cô Tế
Linh mục tử đạo

* Gương Thánh Nhân:
Hai thánh Mátthêu Đậu và Phanxicô Tế cùng sinh năm 1702 tại Bồ Đào Nha, và cùng tu dòng Đa-minh.

Sau khi chịu chức linh mục, cha Mátthêu tình nguyện đi giảng đạo ở Việt Nam . Và ngày 18 tháng giêng năm 1732,cha đã đi tàu đến Trung Linh thuộc giáo phận Đông Đàng Ngoài.

Vì địa phận rộng lớn, cánh đồng truyền giáo bao la mà thiếu người giảng đạo, cha phải đi nhiều nơi rao truyền đạo Chúa, và ban các bí tích cho giáo dân. Cha đã hoạt động tại các huyện Kim Động, Tiên Lữ, Thầu Khê (tỉnh Hưng Yên), rồi các huyện Thanh Quan, Vũ Tiên (tỉnh Thái Bình), cả đến những huyện Giao Thuỷ, Xuân Trường (tỉnh Nam Định). Mặc dầu sức khoẻ kém, thường ốm yếu luôn, nhưng cha cố gắng hy sinh chịu khó, vượt qua mọi gian khổ vì phần rỗi các linh hồn.

Thấy cuộc bắt đạo ngày càng gay gắt, tháng 11 năm 1743, cha đến ngụ tại làng Lục Thuỷ Hạ, trú ẩn trong nhà ông trùm Độ. Chẳng may lúc đó tên Đạt là một giáo hữu đã bỏ đạo, biết tin cha ẩn náu trong nhà ông trùm thì đi tố cáo với quan.

Sáng sớm ngày 29 tháng 11, quân lính đến bao vây làng, kéo đến nhà ông trùm, đang lúc cha dâng Thánh lễ. Cha vội vàng rước Mình Máu Chúa rồi bỏ chạy. Nhưng quân lính đuổi theo kịp, bắt trói lại và đánh đập tàn nhẫn. Một tên lính lấy giáo đâm bên hông cha, máu chảy loang đỏ áo dòng trắng của cha . Họ dẫn cha đến quan Lê Văn Phượng tại Sơn Nam .

Quan nhiều lần tra tấn cũng như dụ dỗ cha chối đạo, nhưng cha vẫn kiên trì chịu hình khổ và trung thành theo Chúa, nên quan kết án phải tù chung thân. Và ngày 30 tháng 5 năm 1744, quân lính giải cha về Thăng Long. Ở đây cha gặp linh mục Phanxicô Tế, đã bị bắt từ năm 1737, đã bị án trảm quyết nhưng còn giam trong ngục, chờ ngày ra pháp trường.

***

Linh mục Phan-xi-cô Tế đến Việt Nam năm 1735, Cha đã đi giảng đạo nhiều nơi, thuộc các huyện ở tỉnh Nam Định, Thái Bình. Nhưng chỉ mới hoạt động truyền giáo được 2 năm thì bị bắt, lúc cha vừa mới dâng Thánh Lễ xong tại họ đạo Lục Thủy.

Lúc đó có nhà sư tên Tình rất ghét đạo Công giáo lại tham tiền. Ông nghe tin cha Phanxicô đang ở họ Lục Thủy, thì đến xin quan cho lính đi bắt về giam tại làng Thủy Nhai. Giáo dân biết thế thì cùng nhau gom góp tiền bạc đến gặp nhà sư, xin chuộc cha lại. Nhưng ông ta chê ít, và đem cha về ở nhà riêng của ông. Thấy thế, giáo dân lên tỉnh trình quan và nhờ quan giải thoát cho cha. Quan trấn thủ Sơn Nam liền sai lính đi bắt nhà sư lẫn cha Tế. Nhưng nhà sư đã trốn thoát, và lên tận kinh đô tố cáo với vua: quan trấn thủ Sơn Nam ăn hối lộ và làng Lục Thủy chứa chấp Tây dương đạo trưởng, Quan trấn thủ hay tin đó thì không dám thả cha Tế, đành giải cha về Thăng Long. Sau nhiều lần tra tấn mà cha không chịu bước qua Thập giá, nên đã bị kết án trảm quyết. Nh ư ng vì tình hình lúc đó bất ổn, nên bản án của cha chưa được thi hành, và người ta vẫn giam cha trong ngục. Do đó, khi cha Mátthêu Đậu bị bắt giải đến Thăng Long thì cùng ở chung ngục với cha.

Ngày 22 tháng giêng năm 1745, hai cha cùng được chết đổ máu ra, làm chứng cho Chúa. Ngày 20 tháng 5 năm 1906, các ngài đựoc Đức Giáo Hoáng Pi-ô X tôn phong chân phước, và Đức Thánh Cha Phao-lô II suy tôn lên bậc Hiển thánh ngày 19 tháng 6 nă 1988.

* Quyết tâm: Xung quanh tôi còn rất nhiều người chưa biết Chúa, tôi quyết dùng lời cầu nguyện, sự hy sinh hãm mình hằng ngày để đem Chúa đến cho họ, theo gương các thánh Pha-xi-cô Tế và Mát-thêu Đậu tử đạo.

*Cầu nguyện: Lạy Cha, Cha đã ban cho Giáo Hội Việt Nam nhiều chứng nhân anh dũng, biết hiến dâng mạng sống, để hạt giống đức tin trổ sinh hoa trái dồi dào trên quê hương đất nước chúng con. Xin nhận lời các ngài chuyển cầu, cho chúng con biết noi gương các ngài để lại: luôn can đảm làm chứng cho Cha và trung kiên mãi đến cùng. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.

3215    17-01-2011 20:52:12