Sidebar

Thứ Bảy
27.04.2024

Hãy can đảm - Thầy đã thắng thế gian

Thứ Hai Tuần VII Mùa Phục Sinh  

BÀI ĐỌC I: Cv 19, 1-8; Ga 16, 29-33

HÃY CAN ĐẢM - THẦY ĐÃ THẮNG THẾ GIAN

Khi thực hiện công trình cứu chuộc, Chúa Giêsu đã chịu biết bao nhiêu gian nan thử thách, nhưng nhờ vào sức mạnh của Chúa Cha và Chúa Thánh Thần, Ngài đã chiến thắng thế gian. Thánh Phaolô tông đồ cũng đã xác tín mạnh mẽ rằng: "tôi làm được mọi sự với Đấng ban sức mạnh cho tôi"(Pl 4,13). Con thuyền Giáo hội trải qua biết bao thăng trầm, từng gặp bao nhiêu sóng gió, bão táp xô đẩy suốt nhiều thế kỷ mà vẫn kiên vững, không bị chìm, đó là nhờ sức mạnh của Chúa. Chính sự hiện diện của Chúa và sức mạnh chiến thắng của Ngài là bảo đảm cho bước tiến và sự chiến thắng của Giáo hội cũng như của mỗi người Kitô hữu: "hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian".

Trang Tin Mừng hôm nay được đặt trong bối cảnh trước sự chia ly của Chúa Giêsu và các môn đệ. Tất cả những điều Chúa nói và hành động chỉ nhằm mục đích củng cố đức tin cho các môn đệ. Nhất là trong diễn từ cáo biệt, Chúa Giêsu hứa ban Đấng Bảo Trợ đến với các môn đệ. Sự ra đi của Chúa Giêsu làm cho các môn đệ lo sợ, nên các ông đã không đứng vững khi gặp khó khăn.

          Mở đầu câu 29 là lời của các môn đệ : “ Bây giờ Thầy nói rõ , chứ không dùng dụ ngôn”. Vì từ trước đến nay, Chúa Giêsu đã tiên báo về cuộc khổ nạn và Phục Sinh của Người qua ba lần khác nhau với những chủ đề huấn giáo có những lúc Ngài đã dùng dụ ngôn để dạy dỗ dân chúng. Nhưng lần này, Chúa Giêsu đã nói trực diện vaò vấn đề đến nỗi các môn đệ tỏ ra am hiểu phần nào ý nghĩa lời nói của Thầy mình, mặc dầu trước đó các ông bị Chúa Giêsu chê là ngu muội (x. Mc 8,17). Các ông khẳng định là mình đã nhận ra Chúa Giêsu biết hết mọi sự, có lẽ vì các ông thấy những lời tiên báo của Chúa Giêsu đang dần dần được thực hiện. Khi thấy Chúa Giêsu biết hết mọi sự, nên các ông tin Chúa Giêsu từ Thiên Chúa mà đến (c. 30 ).

Thật ra, có lẽ các ông chỉ hiểu  lờ mờ một phần nào chương trình cứu độ của Thiên Chúa hoặc chỉ hiểu theo cảm tính và dự đoán của con người, nên khi đối diện với sự thật : cái chết quá hãi hùng đau thương của Con Thiên Chúa trên thập giá, các ông đã trốn chạy.Vì thế lòng tin của các ông đã được Chúa Giêsu cật vấn lại : Bây giờ anh em tin à? Ngài không cần chờ đợi câu trả lời này vì Ngài biết lòng dạ các ông, nên Ngài nói tiếp : Này đến giờ, và giờ ấy đã đến rồi. Giờ Con Người thực hiện kế hoạch Tình Yêu cứu độ của Thiên Chúa bằng con đường thập giá. Giờ Con Người sẽ được giương lên cao và ơn cứu độ sẽ tuôn trào từ đó. Giờ mà Chúa Giêsu trở thành chiếc cầu thang nối liền trời đất : đưa Thiên Chúa xuống với con người và con người đến với Thiên Chúa. Ngài thấy trước khi giờ này đến, các môn đệ chạy tán loạn, bỏ Ngài ở lại một mình ( c.32). Có lẽ Chúa Giêsu sẽ cảm thấy đau đớn lắm, khi  thực tế và lời nói của các môn đệ không trùng khớp và nỗi đau đớn này cay đắng hơn khi họ cứ khăng khăng về sự trung thành và bảo vệ Thầy của họ (x. Lc22,33). Ngài cô đơn khi các môn đệ bỏ Ngài , nhưng Ngài không cô độc vì Ngài khẳng định Chúa Cha luôn ở với Ngài. ( c.32).

Với vẻ ngoài mạnh mẽ và gan dạ, Phêrô đã chém đứt tai tên đầy tớ Mancô, có ý muốn giải thoát cho Thầy, nhưng vẻ bề ngoài đó không che lấp được sự sợ hãi khi chứng kiến Thầy bị trói và tra hỏi. Hay là Giuđa, chỉ với suy đoán rằng Thầy sẽ tự giải thoát được, và các ông sẽ có tương lai huy hoàng, ông đã quyết định làm phép thử qua việc bán Chúa, kết quả không như mong muốn và ông đã tìm đến cái chết như muốn nói đến sự tuyệt vọng. Những sự kiện đó đã lần lượt được Chúa loan báo cho các môn đệ, để khi những sự việc đó xảy ra các ông không mất đức tin. Khi chứng kiến cái chết của Chúa Giêsu các ông lo sợ. Khi gặp Đức Kitô phục sinh các tông đồ đã trở nên mạnh mẽ. Niềm tin vào Chúa Phục sinh đã biến đổi các môn đệ, từ những người nhát sợ tự nhốt mình trong căn phòng kín, nay dám ra khỏi sự sợ hãi đó mà nói về Chúa Giêsu Phục Sinh cho mọi người.

          Trong cuộc sống hằng ngày, nhiều cá nhân và gia đình đã trải qua cuộc sống đầy khó khăn, gian khổ, thiếu thốn về mọi mặt. Họ đã phải vật lộn với đời và với nhau, phải đương đầu với gian nan thử thách và cảm thấy mình đơn độc. Họ được mời gọi để lắng nghe lời Chúa Giêsu nói với các môn đệ : "Thầy không cô độc đâu vì Chúa Cha ở với Thầy, Thầy nói điều ấy để anh em được bình an dù là anh em còn phải chịu khốn khó". Chúa Giêsu cũng đã trải qua cuộc chiến với thế gian và Ngài đã chiến thắng. Ngài chính là nguồn sức mạnh cho cả tâm hồn và thể xác chúng ta. Nhờ chiến thắng tội lỗi và sự chết của Ngài mà chúng ta được thêm sức mạnh để lướt thắng được những cám dỗ của thế gian và trung thành với ơn gọi Kitô hữu của mình. Chúng ta không bao giờ đơn độc vì Chúa luôn ở cùng ta.

         Qua bao lời cảnh báo những sự kiện sẽ xảy ra cho các môn đệ và cho chính Chúa Giêsu, thì chỉ cần một lời khẳng định cuối câu 33 đủ làm cho các ông và cả những người Kitô hữu chúng ta dám hy sinh đánh đổi cuộc sống để chọn Chúa : Thầy đã thắng thế gian. Đó là niềm tin của chúng ta và Chúa Giêsu đã thực hiện điều đó. Ngài đã Phục Sinh. Và sau đó là cái chết của 11 vị Tông đồ và biết bao các thánh tử đạo đã hiến dâng mạng sống mình, để bảo vệ và khẳng định niềm tin của mình.

Niềm tin của Giáo Hội hôm nay cũng là niềm tin của các tông đồ ngày xưa. Tuy nhiên, thực trạng đời sống ngày nay ít nhiều cũng ảnh hưởng đến đức tin của chúng ta, làm cho chúng ta không còn vững tin vào Chúa. Trong xã hội khoa học phát triển ngày nay, con người không còn tin vào Thiên Chúa nhưng lại tin vào những gì khoa học kiểm chứng được và tin vào chính mình. Trước thực trạng đó, tôi có đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa mỗi khi gặp khó khăn hay không?

Trong lịch sử Giáo Hội suốt hai ngàn năm qua đã có biết bao ngôn sứ mạnh dạn nói lời của Thiên Chúa để làm chứng cho công lý; biết bao người chịu gian khổ miệt mài âm thầm phục vụ những người nhỏ bé bị ngược đãi, bị bỏ rơi; và cũng có biết bao lớp người Kitô hữu đã anh dũng làm chứng bằng chính máu và mạng sống của mình. Tất cả như thể ứng nghiệm lời tiên báo của Thầy Giêsu: “Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó”. Song, dầu những gian nan khốn khó có ập đến tư bề, Giáo Hội Chúa Kitô vẫn đứng vững, vì được xây trên đá góc tường là Chúa Kitô Phục Sinh. Chính Ngài làm bừng lên nơi Giáo Hội lòng can đảm và một niềm tin, niềm tin “Thầy đã thắng thế gian.”

Để có tiềm tin và sự bình an đích thực là ta phải đi tìm qua lời cầu nguyện với Chúa, tìm sự lắng đọng trong tâm hồn, tìm sự kết hiệp trong Chúa liên lỉ từng giây, từng phút, từng giờ luôn có Chúa hiện diện là đền thờ trong tâm hồn mỗi người. Sự bình an là ngưỡng cửa bước vào hạnh phúc vĩnh cửu, có bình an là có thiên đàng nơi trần thế. Như trong Thánh Vịnh có câu: “ Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, này hồn tôi hãy nghỉ ngơi yên hàn” ( Tv 62, 2).

1530    31-05-2019