Sidebar

Thứ Bảy
27.04.2024

Hãy tin ! Đừng thử thách Thiên Chúa nữa.

 

Sau một thời gian dài rao giảng Tin Mừng Nước Chúa và chữa lành nhiều bệnh hoạn tật nguyền, xua trừ ma quỉ, nhưng Chúa Giêsu vẫn chưa chiếm được lòng tin của người Do Thái. Thật vậy, họ vẫn tìm đến để lắng nghe, mắt họ vẫn chứng kiến các dấu lạ nhưng lòng họ vẫn không chịu mở ra đón nhận ơn cứu độ. Bài Tin Mừng hôm nay là dẫn chứng cụ thể.

Thế nào là phép lạ? Thiên Chúa có còn làm phép lạ không? Ðó là những câu hỏi mà Tin Mừng hôm nay như muốn nêu lên để chúng ta cùng suy nghĩ. Chúa Giêsu thực sự làm nhiều phép lạ: Ngài biến nước thành rượu, Ngài nhân bánh và cá ra nhiều để nuôi sống đám đông, Ngài chữa lành bệnh tật, Ngài làm cho kẻ chết sống lại.

Tất cả những phép lạ Chúa Giêsu thực hiện đều nhắm nói lên sứ mệnh của Ngài và Ngài chính là Ðấng Thiên Chúa sai đến để cứu rỗi nhân loại. Một số người Do thái đã tin nhận và đi theo Ngài, nhưng phần đông vẫn tỏ ra dửng dưng trước những lời rao giảng của Ngài. Riêng những thành phần lãnh đạo trong dân, như nhóm Biệt Phái, thì chẳng những không tin nhận, mà còn chống đối Ngài ra mặt; họ thách thức nếu Ngài làm một dấu lạ cả thể thì họ mới tin nhận Ngài.

Trước thái độ đó, Chúa Giêsu mượn hình ảnh của tiên tri Giô-na để nói về Ngài. Tiên tri Giô-na đã đến Ninivê để rao giảng sự sám hối, tất cả các phép lạ của Chúa Giêsu cũng đều nhằm nói lên sứ mệnh của Ngài và kêu gọi sám hối. Tiên tri Yôna đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm. Giáo Hội tiên khởi đã xem đây như là một dấu chỉ loan báo chính cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu. Như vậy, nếu có một dấu lạ cả thể mà Chúa Giêsu thực hiện để đáp lại thách thức của những người Biệt phái, thì dấu lạ đó không gì khác hơn là chính cái chết của Ngài; chết để nên Lời, và Lời ấy là Lời của Yêu Thương.

“Ông Giô-na đã là một dấu lạ cho dân thành Ni-ni-vê ... thì Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy” ( c.30). Như  chúng ta đã thấy trong Cựu Ước, dân thành Ni-ni-vê sống trong tội lỗi đến nỗi khi Chúa sai Giôna đến rao giảng, kêu mời họ sám hối, ông đã khước từ và nói với Chúa: cứ phạt cho họ chết.

Thế nhưng vừa nghe Giô-na rao giảng, từ vua chúa quan quyền lẫn thường dân, súc vật... đều mặc áo nhặm, ngồi trên đống tro mà khóc lóc van xin. Do đó, ông Giô-na trở thành một dấu lạ cho dân Ni-ni-vê.

Ở đây, Chúa Giêsu so sánh mình với Gio-na, dân Israel với dân Ni-ni-vê. Ni-ni-vê đã hối cải, còn Israel thì sao ? Con Người đã là một dấu chỉ tuyệt hảo cho người Do Thái, nhất là sau biến có phục sinh. Câu 30 như một lời tiên tri vì sẽ xảy ra trong tương lai. Nhưng khi sự việc xảy ra. Con Người được chôn trong lòng đất 3 ngày và sau đó sẽ sống lại....Họ vẩn không chịu tin mà sám hối trở về.

“Trong cuộc phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng lên... kết án thế hệ này, vì bà từ tận cùng trái đất đến nghe lời của Sa-lô-môn”. Sa-lô-môn một vị vua nổi tiếng là khôn ngoan. Ông có sự khôn ngoan là do ơn Chúa ban, chứ không do khả năng con người tìm kiếm. Thiên Chúa đã nói khi ông xin có được sự khôn ngoan : trước ngươi và sau ngươi, không có ai bằng ngươi ( x. 1V 3,12).

Nghe danh tiếng của Sa-lô-môn, nữ hoàng phương nam đã cất công lên đường tìm đến học hỏi. Nhưng ở đây còn hơn vua Sa-lô-môn nữa, vậy mà người Do Thái nghe mà không hiểu, nhìn mà chẳng thấy điều gì. Nữ hoàng lên án người Do Thái vì bà chỉ đến để nghe và tiếp nhận sự khôn ngoan của một con người. Còn đây là sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Chính` Thiên Chúa thân hành đến với con người, mời gọi họ lắng nghe, thế mà họ vẫn chối từ.

“Trong cuộc phán xét...”ta thấy thánh sử lập đi lập lại cụm từ này ý nói điều sẽ xảy ra trong tương lai. Đây chính là lời tiên tri cho số phận của người Do Thái, những người  cứng lòng chối từ và gạt bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời họ. “dân thành Ni-ni-vê sẽ chỗi dậy và lên án thế hệ này, vì họ đã sám hối khi nghe Gioan giảng, ở đây còn hơn Giôna nữa” ( c.32). Dân thành Ni-ni-vê đã khiêm tốn và nhận ra tội lỗi của mình. Họ thống hối thực tâm trở về chỉ vì nghe theo lời của mình ngôn sứ, một con người. Còn dân Do Thái, họ cùng sống, được nghe biết bao lời giảng dạy của Chúa Giêsu, nhưng họ vẫn không chịu thay đổi lối sống để trở về lãnh nhận ơn tha thứ.

Ngày nay, không thiếu những người thách thức Thiên Chúa. Cũng như những người Biệt phái, họ đòi Thiên Chúa phải làm một dấu lạ cụ thể nào đó, họ mới tin nhận Ngài. Nhưng mãi mãi, Thiên Chúa sẽ không bao giờ hành động như thế. Ngài mãi mãi vẫn là Thiên Chúa Tình Yêu. Ngài đã nhập thể làm người và sống cho đến tận cùng thân phận làm người. Cái chết trên Thập giá vốn là tuyệt đỉnh của thân phận làm người, do đó đã trở thành dấu lạ cả thể nhất mà Thiên Chúa đã thực hiện, đó là dấu lạ của tình yêu.

Thiên Chúa vẫn tiếp tục bày tỏ dấu lạ cả thể ấy. Trong trái tim mỗi người, Thiên Chúa đã đặt vào đó sức mạnh vĩ đại nhất là tình yêu. Sức mạnh ấy không ngừng nung nấu con người; sức mạnh ấy đang được thể hiện qua những nghĩa cử mà chúng ta có thể bắt gặp mỗi ngày. Ðó là phép lạ cả thể nhất Thiên Chúa đang tiếp tục thực hiện trong lịch sử con người. Tình yêu vốn là sức mạnh vĩ đại nhất, nhưng thường lại được bày tỏ qua những cử chỉ nhỏ bé và âm thầm nhất. Một nụ cười thân ái, một cái xiết tay, một lời an ủi, một cử chỉ tử tế, một ánh mắt cảm thông và tha thứ, đó là những cử chỉ nhỏ, nhưng lại là biểu hiện của dấu lạ cả thể nhất là tình yêu.

Toàn bộ trang Tin Mừng, ta thấy nổi bật chủ đề “Sám hối”.

 

Ngày nay, con người ít sám hối, thậm chí không tỏ ra sám hối ví tự ái, vì xem trọng cái tôi của mình vì khẳng định quyền  làm chủ và muốn gạt Thiên Chúa ra khỏi đời họ. Họ không tin vào Đức Kitô và chỉ xem Ngài như một con người lịch sử. Sám hối là nhận ra con người bất tòan của mình, với những yếu đuối, vấp ngã, giới hạn. Sám hối là đặt niềm tin tưởng vào Thiên Chúa, là Cha hằng yêu thương tha thứ. Sám hối còn nói lên tương quan huynh đệ tốt đẹp, thay cho lối sống vị kỷ bằng tấm lòng vị tha, quảng đại.

CTV TT Vĩnh Long 

1145    08-03-2017