Sidebar

Chúa Nhật

12.05.2024

Tai nạn & nhẫn nại

TAI NẠN & NHẪN NẠI

                Nhắc đến hai từ “tai nạn”, ai ai cũng phải sợ nó vì lẽ sống trên đời chả ai muốn mình rơi vào bất cứ tai nạn nào.

                2 g 00 sáng, chiếc xe con lăn bánh về Sài Gòn để dự Đại Lễ của Hội Dòng. Xe vừa ra khỏi nhà chừng 7 phút thì gặp nạn.

                Thì ra là một chiếc xe giường nằm vì giành đường vượt ẩu nên đã tông trực diện vào chiếc xe con 4 chỗ. Hậu quả là ngay hiện trường, chiếc xe con ấy bẹp dúm và 5 con người trên chiếc xe đó cũng vạ lây.

                Nặng nhất có lẽ là một nữ tu mới ở cái tuổi ba mươi ngoài.

                Thương con, thương cháu để rồi cả gia đình vật vưởng ngoài hành lang để chờ tin của người con trong gia đình không may mắn. Nguồn sống nơi nữ tu này dường như đã cạn kiệt và mọi người thân quen chỉ chờ mong vào phép lạ của Chúa.

                Thế đó ! Chả ai muốn con mình, em mình, cháu mình và người thân của mình phải rơi vào cảnh cùng khốn.

                Trong cơn gian nan quẩn bách, ta lại được mời gọi học bài học nhẫn nại chịu đựng cảnh thương đau.

               

                Mới sáng sớm, người anh thân tín gửi đến dòng chữ để ủi an : “Coi như anh em mình đang học bài học nhẫn nại”.

                Đúng ! Quả là Thiên Chúa đang thử thách không chỉ phải hai anh em mà nhiều người nữa trong đó có chiếc xe định mệnh gặp tai nạn rạng sáng ngày hôm kia.

                Đứng trước những đau thương thử thách của cuộc đời, người bi quan sẽ nhận ra mình không còn niềm hy vọng hay sẽ buông ra những lời cay đắng. Thế nhưng, với người Kitô hữu và nói cách khác là những người tin Chúa được mời gọi sống nhẫn nại.

                Ngược dòng thời gian về lại bên những trang Kinh Thánh Cựu Ước, mọi người đã đọc qua quyển Kinh Thánh thần kỳ ấy sẽ không thể nào quê khuôn mặt của ông Giob.

                Ông hoàn toàn không làm gì ai, không hại ai và có thể nói là ăn ngay ở lành nhưng rồi một ngày kia tai nạn đã vụt đến nhà ông.

                3 người hang xóm thay vì an ủi ông trong cảnh gian truân thì buông lời châm chọc xỉa xói. Chưa hết, chính người vợ của ông đã kích động ông về lòng tin vào Thiên Chúa mà cả đời ông vẫn tin vào.

                Trước những nghịch cảnh đau thương của cuộc đời và mình đầy ghẻ chóc, Giob không ngần ngại để thốt lên : Tôi tin rằng Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống và ngày sau hết Chúa sẽ trả lại cho tôi tất cả những gì Chúa đã lấy đi.

                Và, tâm tình hết sức dễ thương khi nói với vợ mình khi bị vợ đay nghiến : “Tôi hỏi bà nè ! Những lúc Chúa cho sao vui vẻ như vậy ? Lúc Chúa lấy đi thì có gì đâu mà than với trách. Chúa cho và Chúa lấy đi là chuyện của Chúa mà !”

                Tâm tình của Giob hết sức dễ thương và cũng là tấm gương cho mọi người chúng ta nhìn lên trong cơn quẫn bách.

                Những ngày này, dường như bản thân tôi cảm thấy bình an cho dù mình chả làm gì ai mà bị người ta đánh phá tơi tả.

                Nếu như trước đây, bản thân sẽ tìm cách trả thù hay giận hờn ghen ghét. Đến nay thì lại hoàn toàn thay đổi vì cái nhìn đã đổi thay.

                Thay vì tìm lời phỉ bang thì dành vào đó lời cầu nguyện cho những kẻ nhục mạ mình.

                Chả hiểu sao những ngày tháng gần đây, tôi lại chiêm ngắm hình ảnh của Hài Đồng Têrêsa một cách say đắm. Dù chả làm gì chị em nhưng bị chính chị em tu cùng với mình làm đủ trò đủ chuyện. Thế nhưng, dưới tất cả mọi chuyện đó, Hài Đồng Têrêsa mỉm cười và dâng lên cho Chúa tất cả. Với tất cả những đau khổ mà mình lãnh nhận, Têrêsa ước gì khi lên Trời sẽ mưa hoa hồng tình yêu xuống cho nhân loại.

                Và, gần ta nhất đó chính là hình ảnh của cố Hồng Y F. X. Nguyễn Văn Thuận.

                Đường đường chính chính là một Tổng Giám Mục cơ mà ! Chả làm gì nên tình nên tội mà phải tù tội biệt giam. Dù cay đắng và bi đát khốn cùng nhưng Đức Cố Hồng Y vẫn vui vẻ và viết lên Đường Hy Vọng. Không chỉ dừng lại ở đó, Đức Cố Hồng Y đã cảm hóa nhiều người để rồi họ tin vào Chúa.

                Có lẽ mình nói nhiều quá và mình nói hay quá nhưng mình chưa sống.

                Những ngày này, những bi đát mà người ta đang tạt vào mặt mình đây chính là cơ hội cho mình nhẫn nại và chịu đựng tất cả những đau khổ đó. Cũng như Thánh Phaolô khi nói về những đau khổ của mình gánh chịu, Thánh Phaolô xem nó như là những đau khổ mà Ngài bổ khuyết vào những đau khổ mà ngày xưa còn thiếu trên cây thập giá.

                Trong những biến cố bi đát hay còn gọi là tai nạn này, Chúa mời gọi tôi, người anh thân mến và gia đình cũng như người thân của các nữ tu bị tai nạn hôm kia học bài học kiên nhẫn.

                Dĩ nhiên đắng đót lắm, cay đắng lắm và có khi nhục nhã lắm nhưng ta được mời gọi hãy phó dâng lên cho Chúa những khổ đau và nhục nhằn ta đang gánh chịu. Ta chỉ xin Chúa thêm ơn cho ta để lời nguyện xin thứ 3 trong tràng chuỗi Mân Côi mùa Thương được tròn đầy : Thứ ba thì ngắm : Chúa Giêsu chịu đội mão gai, Xin cho chúng con được chịu sự sỉ nhục bằng lòng.

                Có khi tôi và ông anh đọc nhiều quá mà chưa suy cũng như chưa sống. Và nay, Chúa mời gọi tôi cũng như anh cũng như mọi người học chữ nhẫn cũng như chịu mọi sự sỉ nhục bằng lòng. Với niềm tin vào Chúa, vẫn tin rằng Chúa vẫn bổ sức cho tôi, cho anh và cho mọi người sức để chấp nhận khổ đau, tai nạn của cuộc đời.

636    31-10-2018