Sidebar

Thứ Bảy
04.05.2024

Hãy đến để ăn Bánh Trường Sinh

Thứ Tư trong tuần thứ Ba Mùa Phục Sinh

Cv 8:1-8; Tv 66:1-3,4-5,6-7; Ga 6:35-40

HÃY ĐẾN ĐỂ ĂN BÁNH TRƯỜNG SINH

Ta thấy Thánh Gioan trong Tin Mừng của Ngài ở chương 6 nói về Diễn từ “Bánh Trường Sinh”. Đây là một chương đặc biệt nói về Bí Tích Thánh Thể và đã được Giáo Hội chọn dùng trong dịp đại lễ Kính Mình Máu Chúa. Mở đầu chương 6 với phép lạ Hóa bánh ra nhiều, Chúa Giêsu như muốn giới thiệu và khai mở một mầu nhiệm Tình yêu cao siêu, đó là : chính Ngài trở nên Bánh nuôi dưỡng con người. Một thứ Bánh thần lương có đủ mùi vị thơm ngon, làm no thỏa lòng người.

Mở đầu trang Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe đó là lời xác định “Chính tôi là Bánh trường sinh”. Một lời quả quyết chắc chắn cũng chính là lời tự nguyện mang sự an vui đến cho con người : “Ai đến với Tôi, không hề phải đói, ai tin vào Tôi, chẳng khát bao giờ” (c. 35).

Ta thấy nhu cầu thiết yếu để tồn tại của sinh vật trên trái đất chính là ăn uống. Từ thời hoang sơ khi con người chưa biết đến sách vở, chưa biết đến ti vi, hon đa, xe hơi, vi tính… thì con người đã biết làm sao để sinh tồn, đấu tranh để sinh tồn – đó chính là tìm kiếm lương thực để ăn. Do đó cơm bánh là nhu cầu thể lý thiết yếu để con người có thể sống. Con người có thể thiếu sách vở, thiếu ti vi, thiếu hon đa; con người có thể không xem phim, không có những phương tiện giải trí đủ loại; nhưng con người không thể không có cơm bánh.

Và rồi Đức Giê-su đã ví Người là ‘Bánh’ – Bánh trường sinh – Bánh ban sự sống đời đời –  cho chúng ta thấy được tầm quan trọng của Ngài trong cuộc sống chúng ta. Cũng như sự sống thể lý con người cần cơm bánh, thì trong lãnh vực đời sống tâm linh chỉ Đức Giê-su mới thỏa mãn được cơn đói khát của con người; và chính đời sống tâm linh là yếu tố chi phối toàn bộ đời sống con người - nếu đời sống tâm linh sung mãn thì cuộc sống con người mới thực sung mãn.

Một lời hứa đem lại sự sống qua việc giải quyết những vấn nạn tự nhiên của con người như đói, khát. Đó cũng là nhu cầu sinh tồn của mọi sinh vật…. Chúa Giêsu biết dù Ngài có nói thật về con người và sứ mạng của Ngài, thì người Do thái vẫn cứng lòng “các ông đã thấy tôi mà không tin” (c.36). Người Do thái đã thấy, biết và chứng kiến bao điều kỳ diệu Ngài thực hiện vì tình yêu, nhưng họ vẫn bưng tai, bịt mắt để khỏi nghe, khỏi nhìn. Họ vẫn thờ ơ, thậm chí chai lỳ chống lại lời mời gọi tình yêu của Thiên Chúa.

"Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói ; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” Trải qua hơn hai ngàn năm, Đức Giê-su đã là lương thực nuôi dưỡng nhân loại qua Lời hằng sống của Người. Lời của người ảnh hưởng trực tiếp trên những kẻ tin yêu và lắng nghe, đồng thời dán tiếp ảnh hưởng đến tất cả mọi môi trường có chứng nhân của Lời hiện diện. Lời của người là Lời tình yêu Thiên Chúa gửi đến cho nhân loại; là Lời có khả năng thỏa mãn cơn đói khát tình yêu của con người; một cơn đói khát quyết định sự sống còn của nhân loại. Chối bỏ Lời, con người ngày nay đắm chìm trong một nền văn hóa chết chóc, có xu hướng đề cao chủ nghĩa cá nhân, hưởng thụ ích kỷ, chạy theo vật chất, bành trướng cái tôi… là một lối sống làm sói mòn tâm linh và ý nghĩa thiêng liêng cao cả của cuộc sống con người. Chỉ khi nghe và thực hành Lời người – như ‘ăn’ và ‘tiêu hóa’ – thì cuộc sống thế giới mới trở nên phong phú, cuộc đời con người mới có hạnh phúc thật.

“Chính tôi là bánh trường sinh.” Yêu ai thì khát khao muốn nên một với người mình yêu. Tình yêu làm phát sinh sáng kiến – Đức Giê-su vì quá yêu thương con người nên đã tự nguyện trở nên bánh để ở với con người, nên máu thịt của con người, dưỡng nuôi tâm linh và ban cho họ sự sống bất diệt: “Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì có sự sống đời đời và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết. Vì thịt tôi thật là của ăn và máu tôi thật là của uống” (Ga 6, 54 – 55). Bởi chính thế mà Đức Giê-su đã thiết lập bí tích Thánh Thể để ở lại với con người, dưỡng nuôi và đồng hành với con người trên đường tiến về quê hương đích thật trên trời.

Chúa Giêsu vẫn không nản lòng, lùi bước trước sự cứng lòng của họ. Ngài mở ra cho họ thấy lòng quảng đại từ tâm của Thiên Chúa, đối với những ai sẵn sàng cộng tác và tiếp nhận Ngài “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi, đều sẽ đến với tôi”. Những người này được Thiên Chúa dẫn dắt hay đúng hơn họ để cho Thiên Chúa thực hiện công việc của Ngài trên cuộc đời họ. Và Chúa Giêsu khẳng định về cuộc sống của họ sau này “Ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài” (c.37). Họ sẽ được sống mãi với Ngài trong vinh quang. Đó là phần thưởng dành cho những người được Thiên Chúa yêu thương. Phần thưởng đó là do thánh ý Chúa Cha và Chúa Giêsu là người được sai xuống trần gian để thực hiện thánh ý này “vì tôi từ trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi” (c.38).

Ta thấy Chúa Giêsu không dừng lại mà Ngài chỉ rõ ý của Chúa Cha, đó là “Những kẻ mà Chúa Cha ban cho Chúa Giêsu, Người hứa sẽ giữ gìn và bảo tồn cuộc sống đời đời cho họ và nhất là họ sẽ được sống lại trong ngày sau hết, ngày thẩm phán chung cuộc của thế giới này, ngày mà Chúa Giêsu sẽ xuất hiện lần thứ hai trong vinh quang rạng rỡ.

Ở câu 40, Chúa Giêsu nhấn mạnh hành vi cho những ai muốn có sự sống đời đời, muốn được hưởng ơn cứu độ đó là “thấy Người Con và tin vào Ngài”. Một hành vi nghe chừng đơn giản và dễ dàng nhưng không dễ thực hiện trước những thử thách của cuộc đời; trước những cám dỗ của ma quỷ, thế gian; trước những tự do phóng túng của con người trong thời đại ngày nay.

Mãi đến ngày hôm nay Đức Giê-su vẫn tiếp tục hiến mình cho nhân loại qua thánh lễ mà Giáo hội cử hành mỗi ngày khắp nơi trên thế giới. Cảm nhận hồng ân cao cả Thiên Chúa tặng ban cho nhân loại, Giáo hội trung thành, hân hoan thiết đãi và mời gọi con cái mình đến dự bàn tiệc Lời Hằng sống và Thánh Thể Chúa Giêsu qua thánh lễ hằng ngày. Vì thế Ki-tô hữu chúng ta cần ý thức và siêng năng tham dự thánh lễ với lòng vui mừng và biết ơn Chúa, biết ơn Giáo hội. Chúng ta cần tham dự hy lễ tạ ơn này cách sinh động với lòng thành, không câu nệ, không máy móc. Đừng làm người khờ dại chỉ đi dự tiệc cho có mặt mà không ăn tiệc (không chú tâm nghe Lời Chúa, không lãnh nhận Thánh Thể Chúa), chúng ta cần biết lắng nghe Lời hằng sống của Đức Ki-tô và đón rước mình Thánh của người làm của ăn nuôi dưỡng tâm hồn; để đời sống của Đức Giê-su, tinh thần của Người thấm nhập vào trong con người và cuộc đời của mỗi người chúng ta, hầu chúng ta trở nên cánh tay nối dài của Người trong công cuộc dựng xây vương quốc nước trời nơi trần gian và được sống hạnh phúc muôn đời bên Chúa.

Ngày hôm nay con người vẫn đứng trước thách đố của niềm tin : tin vào sự hiện diện của Chúa, tin vào tình yêu của Chúa dường như trở nên không thực tế với người thời đại. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta tuy rằng chúng ta là những người đã tin theo Chúa một quãng đường dài (20, 30, 40, ….80, 90 năm …), thế mà niềm tin của chúng ta còn bị chao đảo, vùi giập giữa bao sóng gió, bão tố của cuộc đời. Xin nâng đỡ chúng ta. Xin ban thêm niềm tin cho chúng ta để khi Con Người đến, Ngài còn thấy niềm tin trên mặt đất này. (x.Lc 18,8). Amen.

 

1053    16-04-2018